Dẫn người đi dự thi là một giáo viên họ Tăng, hơn 30 tuổi. Tới Nham Thị, cô Tăng trước tiên mang các nàng đến khách sạn nhận phòng, dặn dò Tạ Tri Ý có vấn đề gì thì gọi điện để cô ấy tới giải quyết.
Đợi cô Tăng đi rồi, Cố Tịnh Nhuyễn trực tiếp nhào vào trên giường lớn.
"Tỷ tỷ, chị hiện tại chính là bảo vật đó nha, chị thấy biểu tình vừa rồi của cô Tăng không?"
Tạ Tri Ý ngồi lên giường, chống cằm nhìn Cố Tịnh Nhuyễn, "Không phải chị vẫn luôn là bảo vật sao?"
"Woa chị đúng là tự đại nha."
Người khác khen cùng mình tự khen là hai chuyện khác nhau.
Tạ Tri Ý nằm xuống, gối lên tay cô, chậm rãi mở miệng: "Không phải chị vẫn luôn là bảo vật của em sao?"
Cố Tịnh Nhuyễn cạn lời.
Hiếm khi Tạ Tri Ý dựa vào cô, còn là ở hướng thuận tay cô thế này. Nhớ tới mấy lúc trước bị Tạ Tri Ý véo mặt, Cố Tịnh Nhuyễn ranh mãnh cười cười, tay còn sờ lên mặt nàng, nhéo nhéo, cảm thán nói: "Khó trách chị thích nhéo mặt em, nhéo lên thấy thoải mái lắm luôn á."
Tạ Tri Ý có thể ngây ngốc nằm đó để cô tha hồ nhéo sao? Khẳng định không thể.
Thế là kế tiếp, hai người ở trên giường bắt đầu nhéo mặt nhau.
Cuộc thi siêu trí nhớ cấp thành phố này chia ra hai nhóm trung học cơ sở phổ thông và đại học người trưởng thành, ngày đầu tiên là trung học thi đấu định ra ba người đứng đầu, hôm sau đồng dạng tới nhóm đại học thi đấu, rồi sau đó tiến hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-tien-nu-cua-nu-xung-ty-ty/1097157/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.