Trong phòng ánh đèn sáng choang, Cố Tịnh Nhuyễn ngồi trên chế nhìn chằm chằm góc tường, chăm chú suy nghĩ chu kỳ sinh sống của con bọ: nó từ đâu ra? đã tới bao lâu? đi qua những chỗ nào?
Nghĩ vậy Cố Tịnh Nhuyễn cảm thấy cả người không được tự nhiên, bật người đứng lên, không chừng cái ghế dựa này cũng bị nó bò qua.
A a a a chịu không nổi!
Cố Tịnh Nhuyễn mở cửa đi đến phòng Tạ Tri Ý.
Lấy thêm can đảm, lấy thêm can đảm liền trở về...
Tạ Tri Ý không chút ngoài ý muốn giờ phút này còn có tiếng gõ cửa, xoa xoa đầu tóc vẫn còn ẩm, đứng dậy mở cửa.
Mặc dù đã ra khỏi phòng, Cố Tịnh Nhuyễn cảm giác con bọ kia vẫn đi theo phía sau, thường thường còn quay đầu lại nhìn dưới đất.
Cố Tịnh Nhuyễn nghe tiếng cửa mở, cục đá trong lòng mới được buông xuống.
Huhuhu mình thật không dũng cảm chút nào.
Tạ Tri Ý mặc váy ngủ hai dây, đứng dựa cạnh tường mệt mỏi nhìn cô, "Nhuyễn Nhuyễn?".
Cố Tịnh Nhuyễn mặt ửng đỏ nói: "Tỷ tỷ tỷ tỷ... em em...".
Thấy Cố Tịnh Nhuyễn ấp a ấp úng, Tạ Tri Ý hiểu rõ cười khẽ: "Có thể."
Cố Tịnh Nhuyễn nhẹ nhàng thở ra.
Tạ Tri Ý: "Vào đi, đóng cửa lại."
Cố Tịnh Nhuyễn: "Ha?..."
Tạ Tri Ý: "Nếu đã vào, vậy bắt đầu đi."
Cố Tịnh Nhuyễn: "???"
Tạ Tri Ý: "Làm xong hai đề toán thì đêm nay mới có thể ngủ nha."
Cố Tịnh Nhuyễn: "Tỷ tỷ......"
Cố Tịnh Nhuyễn muốn nói, cô chỉ muốn tới hấp thu can đảm, không muốn làm bài tập.
Nhưng mà Tạ Tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-tien-nu-cua-nu-xung-ty-ty/1097135/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.