Nhận được cái gật đầu của tiểu sư muội, Quân Văn cực kỳ hưng phấn.
Từ khi nổi tiếng đến nay, tiểu sư muội đi đâu cũng bị cả đống đuôi bám theo, hại hắn không có cơ hội “đánh lẻ” với nàng, lần này cuối cùng cũng chờ được rồi.
Phượng Khê báo cáo chuyện Quân Văn sẽ đi cùng mình cho Tiêu Bách Đạo.
Tiêu Bách Đạo gọi Quân Văn tới, căn dặn một hồi lâu.
Tóm tắt lại thì Phượng Khê rất yếu ớt, rất ngây thơ, thân là sư huynh, hắn phải có trách nhiệm bảo vệ nàng cho tốt.
Quân Văn thầm nghĩ: Sư phụ ơi là sư phụ, ngài phải chữa mắt đi thôi!
Đêm đó, dưới sự yểm hộ của Tiêu Bách Đạo, Phượng Khê và Quân Văn lợi dụng bóng đêm, lẻn khỏi Huyền Thiên Tông.
Đám bóng kiếm ngồi xổm ở góc tường nhìn theo bóng lưng hai huynh muội với ánh mắt lưu luyến, nhưng chúng lại không dám gây sự.
Vừa ra khỏi cổng Huyền Thiên Tông, Quân Văn và Phượng Khê đã uống Dịch dung đan.
Thật ra Quân Văn cảm thấy loại thuốc này chẳng có xíu tác dụng nào cả, bởi một khi đánh nhau, chắc chắn tiểu sư muội sẽ vung tuyệt chiêu. Đặc điểm nhận dạng nổi bật như thế, có thể giấu được ai cơ chứ? Phượng Khê lại chẳng có chút lo lắng nào, nàng đi tìm Hỏa tủy, chứ có phải đi gây thù chuốc oán đâu.
Dù thân phận có bị bại lộ cũng chẳng sao.
Bởi trên đời này, hiếm ai an phận thủ thường như nàng.
Phượng Khê lấy ra một tấm bùa ẩn linh, hóa trang bản thân thành một tu sĩ sở hữu tu vi tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/5042630/chuong-323.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.