Mặc dù cuộc tỷ thí giữa bốn tông môn đã bị hủy bỏ, nhưng Huyền Thiên Tông lại vô cùng náo nhiệt.
Đám người Hình Vu viện cớ tặng vật tư, sau khi tới thì ở lì không chịu về.
Ngay cả bốn đệ tử thân truyền của Hỗn Nguyên Tông cũng mặt dày mày dạn ở lại.
Tiêu Bách Đạo không tiện đuổi, bởi họ có đến tay không đâu, người ta tự mang lương thực kia mà.
Thậm chí còn tự chuẩn bị luôn cả chăn đệm.
Đám đệ tử của Ngự Thú Môn còn quá đáng hơn, không những dẫn theo đám linh thú đẻ trứng, sinh sữa, mà còn dẫn theo cả đầu bếp.
Tiêu Bách Đạo: “…”
Thôi thì đừng chia bốn tông môn cho mất công nữa, gộp lại thành một luôn cho rồi!
Hôm ấy, Tiêu Bách Đạo đang trốn trong phòng lén lút đếm tiền, thì bùa truyền tin rung lên.
Bên trong vang lên giọng nói bối rối của Cố Phong chủ: “Chưởng môn, người phía Nam Vực tới!”
Bàn tay Tiêu Bách Đạo khẽ run, người Nam Vực tới làm gì?
Đúng là thi thoảng người Nam Vực sẽ phái người tới, nhưng hầu như lần nào cũng tới Hỗn Nguyên Tông, sao lần này lại chạy đến Huyền Thiên Tông làm gì?
Ông cố bình tĩnh lại, cất kỹ tiền rồi nói: “Ai tới?”
“Là người của nhà Hoàng Phủ - một trong bốn gia tộc lớn ở Nam Vực.”
Nghe thế, Tiêu Bách Đạo lại càng rầu rĩ hơn.
Những lần trước, đại diện được Nam Vực cử đi đều là người của Liên minh tu tiên, sao lần này lại là người của gia tộc lớn?
Chẳng qua, dù khó hiểu đến đâu, ông vẫn nói: “Mời họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/5042624/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.