Phượng Khê khẽ đảo mắt, nói với Bùi Chu: “Nhị sư huynh, huynh là thiên tài vẽ bùa, thần thức mạnh hơn người bình thường. Huynh cũng đi viết tế văn thử xem sao!”
Bùi Chu không muốn tế bái cho lắm, bởi ấn tượng của huynh ấy về Yểm tộc chẳng tốt đẹp gì cho cam.
Nhưng Phượng Khê đã mở lời, huynh ấy không nỡ từ chối.
Tiểu sư muội khen huynh ấy là thiên tài vẽ bùa, đừng nói tế bái tổ tiên Yểm tộc, dù có bắt huynh ấy tế bái một con heo, huynh ấy cũng làm ngay.
Bùi Chu lập tức nhận giấy và bút mực, bắt đầu viết tế văn.
Tuy không nhẹ nhàng bằng Phượng Khê, nhưng tốc độ cũng nhanh hơn học sinh lớp Thiên nhiều.
Thấy vậy, tâm trạng của học sinh Yểm tộc thoáng phức tạp.
Phượng Khê biến thái thì cũng thôi đi, sao ngay cả Bùi Chu cũng biến thái thế? Bùi Chu cực kỳ hưởng thụ loại cảm giác được người khác ngước nhìn này. Từ khi gặp tiểu sư muội đến giờ huynh ấy mới được trải nghiệm lại.
Bùi Chu cầm văn tế tới trước dàn tế.
“Đệ tử thân truyền Bùi Chu của Huyền Thiên Tông - sứ giả trong sứ đoàn Nhân tộc xin tế bái tổ tiên Yểm tộc.”
Huynh ấy cũng không quỳ xuống, mà chỉ vái ba cái.
Nhưng mãi một lúc lâu sau, mà vẫn chẳng có phản ứng gì.
Ngay khi Bùi Chu định xoay người rời đi, tờ văn tế trong tay huynh ấy chợt bay về phía tế đàn, biến thành ngọn lửa sắc xanh.
Ngay sau đó, trước bồ đoàn xuất hiện một chiếc hộp ngọc cực kỳ tinh xảo.
Sau khi nhặt lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/5042546/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.