Phớt lờ suy đoán của mọi người, ý cười trên gương mặt Bách Lý Mộ Trần chưa từng tắt.
Quả nhiên Chỉ Lan rất có triển vọng!
Mạnh hơn Phượng Khê kia gấp trăm lần!
Ai nấy trong Hỗn Nguyên Tông đều đắc ý dào dặt, chỉ thiếu điều viết chữ “hạng nhất” lên mặt mà thôi.
Tiêu Bách Đạo chẳng có tâm trạng mà chú ý tới số liệu, ông vẫn luôn hỏi thăm những đệ tử Huyền Thiên Tông bị loại xem có nhìn thấy Phượng Khê không.
Câu trả lời nhận được đều là phủ định.
Về chuyện họ mách rằng đệ tử của Hỗn Nguyên Tông nhằm vào đệ tử của Huyền Thiên Tông, ngoài tức giận ra, ông cũng chẳng thể làm gì khác.
Trên đời này không có công bằng dành cho kẻ yếu!
Đúng lúc này, lại có người bị truyền tống ra ngoài.
Có người kinh ngạc hô: “Trời ạ! Thế này, thế này cũng thảm quá rồi! Hình như là người của Hỗn Nguyên Tông. Ồ, còn là đệ tử thân truyền nữa chứ!”
Ý cười trên mặt Bách Lý Mộ Trần cứng đờ.
Tuy Lộ Tu Hàm đã bị đánh thành đầu heo, nhưng ông ta vẫn nhận ra đây là nhị đồ đệ mà ông ta từng yêu thương nhất.
Bách Lý Mộ Trần cảm thấy bản thân hoa mắt.
Trong số các đệ tử tham gia thí luyện, Lộ Tu Hàm là người có tu vi cao nhất, sao hắn lại thê thảm tới mức này?
Chẳng lẽ là bị yêu thú cấp cao tập kích?
Những nhìn kỹ lại, thì những vết thương trên người Lộ Tu Hàm đều do phi kiếm và linh quyết gây ra.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Hỗn Nguyên Tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/5042339/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.