Vương Tam tích cực vỗ mông ngựa, “Vệ tướng quân đối với Giang thiếu gia thật là nhất vãng tình thâm, cảm động lòng người.”
Giang Lâm liếc gã một cái, “Học thành ngữ không tồi.”
Vương Tam ngây ngô cười hai tiếng, “Còn phải nói sao, đây chính là nơi dưới chân thiên tử, khắp nơi đều là người đọc sách, bọn ta cũng không thể ném đi mặt mũi của toàn bộ khất cái ở Thịnh Kinh được đúng không.”
Vương Tam vẫn còn khá tò mò đối với Phương Bá, gã cảm thấy mình nhận thức Phương Bá lâu như vậy còn không bằng Giang Lâm chỉ mới gặp mặt lần đầu tiên. Vương Tam đi ở bên cạnh Giang Lâm, cười cười hỏi thăm, “Giang thiếu gia, ngươi nói người ở phía sau Phương Bá có phải là mấy ông quan lớn ở Thịnh Kinh hay không?”
Vương Tam cảm thán, “Phương Bá thật đúng là một người có năng lực, một tên du côn còn có thể tìm quan lớn làm chống lưng, nào có vô dụng giống như bọn ta, đến cả một ngụm cơm cũng khó tìm.”
Giang Lâm dừng bước, quan sát kỹ lưỡng Vương Tam, trên mặt lộ ra biểu tình hoài nghi, hắn nói: “Vương Tam, ngươi đoán ta có tin lời này không?”
“A?” Vương Tam vò đầu, “Việc này thì có gì mà không tin?” Gã lộ ra vẻ mặt khó hiểu.
Giang Lâm cười cười, “Trên đời này có ngàn vạn người, nhưng phần lớn đều là người bình thường, những người có thể cầm quyền hoặc dẫn đầu một nhóm người, ắt phải có chỗ hơn người.” Giang Lâm chỉ chỉ vào đầu, “Hoặc là chỗ này thông minh, hoặc chính là biết cách đầu thai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-tieu-phao-hoi-ga-thay/525132/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.