Yến Đôn trông thấy Ngạn Trì hệt như cây thông Nô-en thì cũng sợ ngây cả người.
“Cậu Trì, hôm nay anh…” Trong khoảnh khắc, Yến Đôn không biết nên miêu tả như thế nào, “Phong cách rất khác ạ.”
Chắc Ngạn Trì là hoa thủy tiên hình người nên hắn cực kì tự kỉ, hắn còn tưởng Yến Đôn đang khen mình nên cười cười một cách kiêu ngạo: “Phải không?”
(hoa thuỷ tiên chỉ mọc riêng lẻ)
Lúc bấy giờ Trần Giáng Thần và Ngạn Tảo cũng tới phòng khách. Trần Giáng Thần thấy Yến Đôn thì hai mắt sáng rỡ: “Anh Tiểu Yến, đã lâu không gặp!”
Yến Đôn mỉm cười với Trần Giáng Thần: “Cậu nhà, đã lâu không gặp.” Sau đó Yến Đôn lại phóng ánh mắt lên người Ngạn Tảo, cậu nhớ ngay đến giỏ hoa hồng đỏ au tối hôm qua, hai má cũng bắt đầu hơi nóng nóng. Nhưng cậu không dám nhìn Ngạn Tảo quá nhiều, nên cậu hơi dịch mắt đi, dùng nụ cười máy móc để tiếp anh: “Sếp Tảo, buổi sáng tốt lành ạ.”
Trên mặt Ngạn Tảo cũng không tỏ vẻ gì đặc biệt, anh thản nhiên gật gù rồi bắt đầu đánh giá Yến Đôn: Khác với cả thân trang phục lóa mắt của Ngạn Trì, hôm nay Yến Đôn ăn mặc rất bình thường, không hề giống phong cách đi hẹn hò một chút nào. Ngạn Tảo vô thức nhớ đến trang phục rõ là có tâm của Yến Đôn ngày hôm qua, biết ngay là hôm nay cậu chỉ ăn mặc tùy tiện.
Yến Đôn mặc cái áo nỉ tay dài màu đen trên người, bên ngoài thì khoác một cái áo len hai nút có chữ và vân nghiêng chuyên dùng để giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thu-ky-kho-buc-trong-truyen-ba-tong/1299833/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.