Ngạn Tảo và Yến Đôn ôm suy nghĩ giống nhau về phần tạo hình, vừa không muốn trông long trọng quá, lại vừa muốn lộ ra dáng người đẹp đẽ. Cuối cùng Ngạn Tảo vẫn ăn mặc có phần thoải mái. Vốn là nhà tạo hình muốn đeo thêm một ít phụ kiện cho anh, nhưng anh do dự mãi rồi cũng tháo hết xuống, đi theo phong cách đơn giản. Anh mặc một chiếc áo thun dệt kim co giãn màu trắng thuần trên người, bên ngoài khoác một chiếc áo len sọc đen trắng dệt bằng sợi Mohair*, dưới chân mặc quần jean ống đứng với một màu xanh kinh điển, thế nhưng lại thêm hiệu ứng phai màu và chi tiết rách, thể hiện ra vài cảm giác mới mẻ. Đôi bốt quân đội có quai đen mang trên chân anh thì khá quy củ.
(Mohair: sợi len làm từ lông cừu Angora)
Yến Đôn cúi đầu nhìn, cậu phát hiện ra đôi bốt quân đội kia trông rất quen, cậu lại hướng mắt xuống chân mình, lúc bấy giờ mới nhận ra hình như hai người mang cùng một kiểu thì phải?
Trong lòng Yến Đôn chợt dâng lên một nỗi ngượng ngùng và mừng thầm khó hiểu.
Chẳng qua là trừ đôi bốt da quân đội màu đen này, những thứ khác mà Yến Đôn mặc trên người đều không giống với Ngạn Tảo. Toàn thân Ngạn Tảo hiện ra dáng người thon dài, khuôn mặt anh tuấn, tóc hơi bay bay, xõa tung tạo cảm giác tự do, giống như để tự nhiên vậy, rất đáng chú ý. Mà Yến Đôn, về cơ bản thì toàn mặc trang phục nữ mà Bạch Lệ Tô bỏ lại — Dù sao thì nhà tạo hình của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thu-ky-kho-buc-trong-truyen-ba-tong/1299830/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.