Yến Đôn mặc áo khoác vào, lặng lẽ chạy ra lối thoát hiểm, quả nhiên thấy Ngạn Tảo đang đứng đó chờ cậu. Dưới ánh đèn mở ảo của cầu thang, đôi mắt Ngạn Tảo sáng rực tựa như dã thú trong đêm đen.
Yến Đôn giật mình: Sao cậu lại liên tưởng ông chủ Tảo với dã thú chứ.
Ngạn Tảo mỉm cười vô cùng dịu dàng, hoàn toàn không có chút liên hệ nào tới dã thú. Anh đưa tay về phía Yến Đôn: "Tôi dìu cậu."
"Không cần đâu ạ." Yến Đôn lùi bước, "Tôi có thể tự đi."
Ngạn Tảo gật đầu, cùng Yến Đôn sóng vai xuống lầu đi thẳng đến bãi đậu xe. Yến Đôn định ngồi vào ghế lái nhưng bị Ngạn Tảo kéo tay lại, Ngạn Tảo cười nói: "Người cậu không thoải mái, để tôi lái cho."
Yến Đôn chỉ nói: "Vậy thì không phải phép lắm?"
Ngạn Tảo cười đáp: "Bắt bệnh nhân lái xe chở tôi, tôi mới không phải phép."
Yến Đôn gật gù, nói cám ơn rồi ngồi vào ghế phụ. Ngạn Tảo ngồi vào ghế tài xế khởi động lái xe đi.
Bởi vì thân phận khác biệt, lúc hai người ở chung đa phần đều là Yến Đôn cầm lái. Ngạn Tảo tuy ít khi lái xe nhưng kỹ năng điều khiển vẫn rất vững vàng, hình như người thông minh thì làm gì cũng giỏi sất.
Yến Đôn vô cùng ngưỡng mộ Ngạn Tảo, là thật lòng ngưỡng mộ.
Khác với những bá tổng trong thế giới giả lập này, Ngạn Tảo thực sự có thể điều hành công ty, là một tài năng trẻ có khả năng tạo ra giá trị thương mại to lớn. Anh luôn cho người khác cảm giác ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thu-ky-kho-buc-trong-truyen-ba-tong/1299817/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.