Yến Đôn thời khắc này hết sức xấu hổ, cậu nhìn áo hoodie trên người Ngạn Tảo đã bị cafe tạt ướt.
Ngạn Tảo bỗng nhiên thở dài, nói: "Làm sao không cẩn thận hoài vậy chứ?"
Yến Đôn run rẩy trả lời: "Lần này thật sự không phải.."
Ngạn Tảo nhíu mày: "Cho nên lần trước phải..?"
Yến Đôn phát hiện mình nói gì đều là sai sất, nên thẳng thắn nhận lỗi: "Tôi sai rồi, ông chủ Tảo. Lần này là vấn đề của tôi..."
Ngạn Tảo lại rất dễ nói chuyện, cười cười: "Không sao đâu, cậu cũng không phải cố ý. Chẳng qua tổ đạo diễn hết đồ mặc rồi, đành mượn cái áo trên tay cậu vậy."
"Vâng, không thành vấn đề." Yến Đôn tự cảm thấy đây là lỗi của cậu, lập tức đem áo hoodie vừa thay ra hai tay dâng tặng Ngạn Tảo, "Ông chủ Tảo không chê là được."
Ngạn Tảo cười cười nhận lấy áo, hỏi: "Cậu ngày hôm nay không chảy mồ hôi đâu nhỉ?"
Yến Đôn vội vàng nói: "Không có, hội trường máy điều hoà nhiều lắm! Tôi, tôi mới mặc một lúc hà, cái áo này gần như mới tinh luôn, chắc chắn không có mùi lạ."
Ngạn Tảo như để xác nhận, đưa áo hoodie lên mũi ngửi ngửi, sau đó nở nụ cười: "Không có mùi lạ thật này."
Yến Đôn hai má nóng bừng, tay chân luống cuống: "Chắc chắn, Chắc chắn... Nói nhất định đúng mà.."
Ngạn Tảo lại cười: "Sao lại căng thẳng thế này? Đùa cậu thôi."
Yến Đôn cười khan hai tiếng, phối hợp với chuyện cười của chủ tịch.
Ngạn Tảo vung vung tay, đang muốn đi thay đồ, liền quay đầu lại, hỏi Yến Đôn: "Cậu đem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thu-ky-kho-buc-trong-truyen-ba-tong/1299814/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.