Yến Đôn là nhân viên văn phòng, phải đóng nhân viên thu ngân đứng mấy tiếng đồng hồ, cũng quá làm khó cậu, đứng một hồi liền đứng không nổi nữa, chân giống như bị muỗi chích theo bản năng đạp đạp mấy cái.
Ngạn Tảo nhận ra Yến Đôn uể oải, quay đầu cười cười: "Mệt rồi?"
Yến Đôn giật mình, nói: "Không..."
Ông chủ còn chưa than mệt, bản thân chỗ nào có thể than mệt đây?
Mà ngẫm lại, dựa theo thiết lập của truyện bá đạo tổng tài, thể lực của bá tổng ngang ngửa Transformers, mệt thế quái nào được?
Không ngờ tới, một lát sau, đạo diễn chủ động nói: "Bên này không có cảnh quay của các cậu, các cậu về trước đi!"
Ngạn Tảo gật đầu đồng ý: "Vậy chúng tôi về trước."
Yến Đôn hãi hùng, không nghĩ tới người tham công tiếc việc như con quay điên - ông chủ Tảo lại có thể đồng ý với loại hành vi lười biếng này, thế giới này có biến rồi hả?
"Ông chủ Tảo, ngài nói là thật sao?" Yến Đôn rất ngạc nhiên.
Ngạn Tảo nói: "Chúng ta có đứng ở chỗ này tám tiếng, cũng không được nhìn tới, đoán chừng chương trình cùng lắm cho chúng ta lên hình vài phút."
Yến Đôn phải đồng ý Ngạn Tảo nói đúng, bọn họ đứng ở quầy thanh toán cũng chẳng có gì để xem, không cos Tiểu Long Nữ, đại bàng huynh đương nhiên không đáng xem bằng tổ chào hàng bên đường. Lại nói, tổ chào hàng còn là những người khá nổi tiếng, ống kính quay bọn họ cũng là điều hiển nhiên. Hai người bọn họ đứng ở quầy thanh toán tám tiếng, lên chương trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thu-ky-kho-buc-trong-truyen-ba-tong/1299800/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.