Tuy nhiên, điều này cần phải có giấy và bút mới được. Khi đi học, nàng đã học được một vài phương pháp vẽ phác họa đơn giản. Các loại hình ảnh hiện đại thì nàng có thể vẽ ra dễ dàng.
Nhưng nghĩ đến việc phải mua giấy bút các thứ, căn nhà nhỏ của nàng lại chưa có bàn ghế thích hợp để ngồi vẽ.
Ồ, phải rồi, Thắng Lợi tuổi cũng không còn nhỏ nữa, nàng phải cố gắng, đưa nó đến học đường học tập chút gì đó mới được. tiểu t.ử ấy thông minh, nhưng người thông minh đến đâu mà không có tri thức bên mình, cục diện luôn sẽ bị giới hạn.
Vì vậy, dù thế nào đi nữa, câu nói "tri thức thay đổi vận mệnh" vẫn là đúng. Để Thắng Lợi đi học chữ, sau này nó cũng có thể sống tốt hơn.
Bởi vì chỉ khi thiên hạ thái bình, Tào Chính mới có thể trở về nhà đoàn tụ, cho nên Thường Lạp Nguyệt dứt khoát đặt cho tiểu gia hỏa một cái tên là Tào An, tên gọi ở nhà là An Bảo.
Gánh vác hai tiểu gia hỏa, áp lực của Thường Lạp Nguyệt không hề nhỏ.
“Nha đầu Lạp Nguyệt!” Đúng lúc này, Hà nãi nãi đến.
Thấy Thường Lạp Nguyệt đang quét dọn trong sân, bà liền gọi.
Nghe tiếng, Thường Lạp Nguyệt đi tới, mời Hà nãi nãi vào nhà: “Hà nãi nãi, có chuyện tốt gì sao ạ?”
“Không phải sao, Lễ Khất Xảo hằng năm sắp tới rồi. Ta muốn nói với con một tiếng, xem con có muốn cùng ta đi đốn ít tre về làm đèn hoa không. Quay đầu lại cùng nhau mang ra chợ bán kiếm chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thon-nu-xung-hi-nha-do-te/4864980/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.