Thường Lạp Nguyệt như thường lệ đi tới chỗ gánh hàng của mình, vừa định đặt đồ xuống thì phía sau truyền đến một giọng nói hung tợn.
"Tránh ra, tránh ra, chỗ này là của ta rồi, nha đầu thối kia cút sang chỗ khác đi!"
Lúc đầu Thường Lạp Nguyệt không phản ứng kịp lời này là nói với mình, ngay sau đó bị người ta đẩy mạnh một cái, suýt nữa ngã sấp mới sực tỉnh.
Phía sau là một bà thím đã quá tuổi trung niên, vẻ mặt hung ác nhìn nàng, "Nói chuyện với ngươi mà ngươi điếc à! Mau tránh ra!"
Thấy đối phương đến gây sự, Thường Lạp Nguyệt cố gắng kiên nhẫn giải thích, "Đại nương đây, chỗ này ta đã bày hàng mười mấy ngày rồi, quen vị trí rồi. Người xem có thể đổi sang chỗ khác được không?"
Nói rồi, Thường Lạp Nguyệt nhìn quanh, chỉ vào một nơi không xa nói: "Người xem, bên kia có chỗ trống, người..."
"Cút, cút, cút, lằng nhằng quá, lão nương không rảnh nghe ngươi nói! Mau đi đi!"
Không đợi Thường Lạp Nguyệt nói hết, người phụ nữ đã bực bội ngắt lời, lại giơ tay muốn đẩy Thường Lạp Nguyệt một cái nữa! Thường Lạp Nguyệt nhíu mày, do dự một lát rồi vẫn tránh sang một bên.
Chỉ là, Thường Lạp Nguyệt muốn giữ hòa khí không có nghĩa là đối phương chịu bỏ qua. Nàng liên tục đổi ba chỗ, đối phương đều đi theo, lần nào cũng nói là mình muốn bày hàng ở đó.
Cứ qua lại như vậy, Thường Lạp Nguyệt sao lại không nhìn ra đối phương cố ý kiếm chuyện!
"Đại nương, ta nể người lớn tuổi, nhưng người cũng đừng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thon-nu-xung-hi-nha-do-te/4864762/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.