Căn nhà cũ đã lâu không có ai ở, bốn phía cỏ dại mọc um tùm, có vài chỗ còn bị thủng lỗ. Tào Chính và Tào Đại ca bận rộn sửa sang mái nhà, còn Tào nương t.ử và Thường Lạp Nguyệt phụ trách dọn dẹp vệ sinh. Ngay cả hai nữ nhi và đứa con trai cũng cùng nhau giúp một tay.
Đúng là đông người thì làm việc hiệu quả hơn. Buổi sáng đến, căn nhà cũ còn bừa bộn, không thể ở được, chỉ sau một ngày đã hoàn toàn thay đổi, chỉ là muốn dọn vào ở vẫn cần phải dọn dẹp thêm.
Ngày hôm sau mọi người lại tiếp tục bận rộn. Lạp Nguyệt nhìn đám cỏ dại gần cao bằng người trong sân, không khỏi cảm thấy bất lực, liền cầm lưỡi hái bắt đầu cắt.
Tào Chính thấy vậy, vội vàng đi tới, không nói lời nào đã giành lấy lưỡi hái trong tay Lạp Nguyệt bắt đầu cắt cỏ.
“Nàng đã mệt mỏi cả ngày rồi, nghỉ ngơi một lát đi, để ta cắt chỗ cỏ này.”
Lạp Nguyệt cười cười, lắc đầu, lại lấy một chiếc lưỡi hái khác: “Hai người làm sẽ nhanh hơn, làm xong chúng ta cùng nhau nghỉ!”
Nghe vậy, Tào Chính không khuyên nữa, hai người cùng nhau làm việc. Dưới ánh hoàng hôn, bóng dáng bận rộn của hai người trông thật hài hòa và ấm áp.
Mất trọn ba ngày công sức, cuối cùng cũng chuyển nhà xong, có được một mái nhà đúng nghĩa của riêng mình, gương mặt Lạp Nguyệt tràn ngập niềm hạnh phúc.
Nhìn khoảng sân trống trơn sau khi đã cắt hết cỏ dại, Lạp Nguyệt suy tính, đợi đến mùa xuân nhất định phải trồng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thon-nu-xung-hi-nha-do-te/4864753/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.