Người đó đúng là kẻ vừa bị Thẩm Tiện giáo huấn lúc nãy - Lâm Chí Tân, Lâm Thanh Hàn cũng không nghĩ tới em trai cô lại mặt dày mày dạn đi tới đây.
Lâm Chí Tân thông qua ánh đèn mờ nhạt cũng thấy rõ một lớn một nhỏ đi đến, cậu ta cà lơ phất phơ đứng lên, hướng về phía Lâm Thanh Hàn nói: "Chị, sao về trễ như vậy, lại đi nhà của tình nhân nào? Sao còn mang theo đứa nhỏ? Nhỡ để đứa nhỏ nhìn thấy cái không nên thấy ảnh hưởng nó thì sao?".
"Lâm Chí Tân, cậu rửa miệng sạch sẽ cho tôi, trẻ con còn ở đây". Lâm Thanh Hàn thật không nghĩ tới em trai cô sẽ lì đến vậy, lúc trước cũng chỉ là ở ngoài gõ cửa mà thôi, cho nên hiện tại là muốn bao nhiêu tiền? Có đủ kiên nhẫn ngồi chờ ở ngoài cửa.
"Đã biết, đã biết, Điềm Điềm có nhớ cậu hay không? Hình như hơn nửa tháng rồi không thấy Điềm Điềm, rất nhớ Điềm Điềm nha". Lâm Chí Tân muốn sờ mặt Thẩm Điềm, bé sợ tới mức trốn phía sau Lâm Thanh Hàn, nước mắt như mưa mà rơi xuống.
"Hức hức, mẹ, Điềm Điềm sợ, đừng để, đừng để cậu lại đây". Thẩm Điềm lắp bắp vừa khóc ròng vừa nói.
"Lâm Chí Tân, cậu đủ chưa, rốt cuộc có chuyện gì?" Lâm Thanh Hàn đem đứa nhỏ hộ ở phía sau, hốc mắt có hơi đỏ lên.
Lâm Chí Tân vỗ vỗ đất cát dính trên người, quơ đầu cười nói: "Em không có việc gì, không có việc gì em trai không thể lại đây thăm chị gái? Chị không cho em vào nhà? Em chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thoi-xua-cau-huyet-trong-sach-tra-a/274301/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.