Buổi tối, sau khi ăn cơm xong, một nhà ba người đang xem TV trong phòng khách, Thẩm Tiện nhìn nhìn Lâm Thanh Hàn bên cạnh, mở miệng nói: "Thanh Hàn, tối mai tôi có chút việc, có thể sẽ về trễ chút, em với Điềm Điềm không cần chờ tôi".
Lâm Thanh Hàn tạm dừng ăn trái cây trên tay, tò mò nhìn Thẩm Tiện, nghĩ lại cũng không có khả năng trùng hợp như vậy, "Ngày mai tôi cũng có chút chuyện muốn đi ra ngoài, hay ngày mai đưa Điềm Điềm đến chỗ mẹ?".
Thẩm Tiện gật gật đầu nói: "Ừm, tôi nói với mẹ một tiếng, nhờ mẹ ngày mai chăm sóc Điềm Điềm một chút". Thẩm Tiện cũng hơi tò mò Lâm Thanh Hàn muốn đi đâu nhưng quan hệ giữa hai người cũng chưa tốt đến mức đó, Thẩm Tiện cũng không tiện hỏi nhiều.
Ngày hôm sau, Thẩm Tiện trước tiên chuyển năm mươi ngàn cho Phương Tĩnh Lan, mấy năm nay, nguyên thân ngoại trừ việc lừa tiền, một đồng cũng chưa cho ba mẹ, bây giờ cô có tiền, ngoài việc giữ lại một ít để lưu động tài chính, cô muốn cho mẹ một ít tiền.
Quả nhiên, không lâu sau Phương Tĩnh Lan liền gọi cho Thẩm Tiện, "Thẩm Tiện, chỗ tiền đó ở đâu ra, có phải con lại gặp rắc rồi không?".
"Không có, mẹ, đó là tiền gần đây con kiếm được, mấy năm nay luôn là ba mẹ chăm lo cho con, bây giờ cũng nên đến lượt con chăm lo ba mẹ, yên tâm, đều là tiền đàng hoàng, mẹ mau nhận đi". Thẩm Tiện cười cười nói.
"Được rồi, vậy mẹ nhận nó, chừng nào mấy đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thoi-xua-cau-huyet-trong-sach-tra-a/2176767/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.