Tô Du Du và Hạ Viễn Tân đi đến một quán cà phê bên ngoài trường học.
Tuy là cha con, nhưng khi ngồi đối diện nhau, hai người vẫn cảm thấy mới lạ.
Hạ Viễn Tân nhìn Tô Du Du trước mặt, hơi hoảng hốt, không ngờ là đời này mình còn có thể gặp con một lần nữa…
Ngón tay nắm ly cà phê đã trắng bệch, sau một lúc sau, Hạ Viễn Tân mới mở miệng, giọng nói khàn khàn: “Mấy năm nay có sống tốt không?”
Tô Du Du nhấp môi, không biết trả lời thế nào, cuối cùng chỉ nhẹ nhàng “vâng” một tiếng.
Đối với Hạ Viễn Tân trước mặt, Tô Du Du chẳng có bất kì cảm xúc nào.
Cho dù lúc ấy đã biết ông là cha ruột của mình, thì tâm trạng Tô Du Du cũng chẳng hề dao động nửa phần. Giống như lúc trước Phương Nhân đột nhiên xuất hiện, nói cho cô biết cô là con gái ruột của bà, thì Tô Du Du cũng chỉ kinh ngạc một chút thôi.
Cha ruột mẹ đẻ thì sao? Trong mười mấy năm cuộc đời lúc trước của cô, bọn họ cũng chỉ là những người dưng nước lã thôi.
Tô Du Du nghĩ rất thoáng về vấn đề này.
Trong hai đời cô sống, người dưỡng dục cô, vẫn luôn là cha mẹ Tô, chuyện này cũng sẽ không vì quan hệ huyết thống mà thay đổi.
“Về nước khi nào?” Hạ Viễn Tân vuốt v e ly cà phê, cẩn thận hỏi.
“Tháng 9.” Tô Du Du trả lời.
Lại là một trận im lặng.
Hạ Viễn Tân nhìn Tô Du Du trước mặt, yết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thieu-nu-benh-tu-ky-chi-co-the-cung-chieu/3501125/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.