Biên tập: Cải
Sau khi vào trong phòng, Khương Yên vẫn chưa thể bình tĩnh lại.
Cô không hiểu sao mối quan hệ của mình cùng Hoắc Đình Diễm lại bị mẹ phát hiện? Cho dù phát hiện ra thì cũng thôi đi nhưng từ khi nào mà mối quan hệ giữa mẹ và Hoắc Đình Diễm lại trở nên quen thuộc như vậy? Lại còn gọi anh qua ăn cơm.
Cô hoài nghi nhìn hai người, thật sự không thể hiểu được.
Hoắc Đình Diễm ở chỗ mà mẹ Khương không nhìn thấy, nhéo nhéo lòng bàn tay Khương Yên, ý bảo cô bình tĩnh lại.
Mẹ Khương nhìn hai người, nói "Hai đứa ngồi chờ một lát, mẹ đi nấu cơm"
"Dì có cần cháu giúp không ạ?"
Mẹ Khương cười nhìn khuôn mặt lo lắng của con gái, nói với Hoắc Đình Diễm "Không cần đâu, dì một mình làm cũng được, hai đứa cứ ngồi nói chuyện đi"
Khương Yên "...."
Nói chuyện cái gì mà nói chuyện, làm gì có cái gì mà nói.
Cô cùng Hoắc Đình Diễm yên lặng nhìn nhau, ho khan một tiếng, sau đó hỏi "Thật sự không cần bọn con giúp?"
Mẹ Khương cười hiền "Không cần, hai đứa bật TV lên mà xem, đợi một chút là có đồ ăn"
Được rồi.
Nếu mẹ Khương đã nói vậy Khương Yên cũng không nói gì thêm. Nghĩ một hồi, cô nhìn về phía Hoắc Đình Diễm, vội nói "Đi ra ngoài sân không?"
Hoắc Đình Diễm nhướng mày, ý vị thâm trường nhìn bạn gái mình, đi theo cô ra ngoài.
Thời tiết đã dần tốt lên, ấm áp hơn nhiều. Mấy cây xanh ở sân nhà Khương Yên cũng đã bắt đầu đâm chồi nảy lộc, xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thieu-nu-benh-kieu-ngot-he-hang-ngay/1473841/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.