Biên tập: Cải
Hai người nằm ở trên giường, một trên một dưới.
Không biết hôn bao lâu, lâu đến mức Khương Yên cảm thấy bản thân sắp thở không nổi nữa, Hoắc Đình Diễm mới chịu rời nụ hôn đến chỗ khác.
Hai người bọn họ đã lâu không gặp, "tiểu biệt thắng tân hôn" cho nên hiện tại tình cảm càng thêm nồng đậm.
Khương Yên bị Hoắc Đình Diễm hôn đến mơ mơ màng màng, bộ não load chậm mấy nửa giây.... Mãi đến khi cô cảm nhận được bản tay đang du ngoạn trên người mình mới hoàn hồn lại.
Hoắc Đình Diễm hôn lên vành tai non mịn của Khương Yên, mút vào, tay vòng qua eo cô, kéo cô càng thêm dán sát vào người anh.
Một hồi lâu sau Hoắc Đình Diễm mới buông Khương Yên ra, nằm vật qua một bên, thuận tiện kéo chăn tự đắp cho mình.
Khương Yên "...."
Cô nhìn hành động của Hoắc Đình Diễm, hoãn hoãn một lúc, hỏi "Anh làm cái gì vậy? Không cảm thấy nóng sao?"
Vừa mới hôn xong, cả người cô đều toát mồ hôi.
Hoắc Đình Diễm chôn mặt trong chăn, "ừ" một tiếng "Bình tĩnh lại một chút"
Khương Yên "...."
Cô nghĩ đến vật thể lạ vừa mới chạm phải eo mình, mặt đỏ ửng.
Cô hiểu.... Hoắc Đình Diễm nói bình tĩnh lại là có ý gì. Nghĩ đến đây, Khương Yên cũng kéo một bên chăn, chui vào. Cô cảm thấy bản thân cũng cần phải bình tĩnh lại.
Hai người yên tĩnh nằm trong chăn hồi lâu Hoắc Đình Diễm mới hỏi "Em có nói với mẹ mấy giờ sẽ về không?"
Nghe vậy, Khương Yên lúc này mới nhớ ra, nói "Mẹ em đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thieu-nu-benh-kieu-ngot-he-hang-ngay/1473833/chuong-95.html