Biên tập: Cải
Hai người yên lặng nhìn nhau, mặt Khương Yên đỏ bừng như trái cà chua mọng nước khiến người khác chỉ muốn lại gần cắn một ngụm.
Đầu nghĩ như vậy, thân thể cũng tự nhiên mà hành động.
Hoắc Đình Diễm duỗi tay ôm eo Khương Yên, đem người đặt lên trên bàn.
"A..." Khương Yên kinh ngạc nhìn anh.
Hoắc Đình Diễm đè chặt góc váy cô, nặng nề nhìn Khương Yên "Đừng có lộn xộn"
Khương Yên "...."
Cô thật sự muốn chết, thân là một người có tuổi tâm lý là hai mươi, ấy vậy mà còn không bằng thiếu niên mới mười bảy tuổi.
Hu hu hu!
"Cậu muốn làm gì?"
Hoắc Đình Diễm nhìn khuôn mặt khẩn trương của cô, duỗi tay nhéo nhéo. Anh dừng một chút, nhướng mày hỏi "Trang điểm?"
Khương Yên "....."
Cô không chút suy nghĩ, vươn chân đá Hoắc Đình Diễm, sắc mặt thẹn thùng lại có chút túng quẫn.
Hoắc Đình Diễm túm lấy chân cô, khàn giọng nhắc "Đừng có lộn xộn, cậu đang mặc váy đấy"
Lại nâng cao nữa, khả năng cái gì cũng sẽ nhìn thấy hết.
Khương Yên "!!!"
A a a a, Hoắc Đình Diễm thật là đáng ghét!
Cô cúi đầu, nhìn bàn tay thon dài đang túm lấy chân mình, có chút không chịu nổi.
"Cậu có thể.... Đừng như vậy có được không?"
Bọn họ vẫn còn là học sinh cấp ba đấy, kiềm chế, nên kiềm chế một chút.
Hoắc Đình Diễm nhướng mày, bật cười "Đừng cái gì cơ?" Một tay anh ôm lấy khuôn mặt cô, chậm rãi tiến lại gần "Tôi không muốn làm gì cả, chỉ muốn hôn cậu một cái thôi"
Khương Yên còn chưa kịp phản ứng, Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thieu-nu-benh-kieu-ngot-he-hang-ngay/1473815/chuong-77.html