Biên tập: Cải
Thẳng đến sau khi cúp điện thoại, Khương Yên vẫn cảm thấy mặt mình nong nóng.
Hơn nữa, ai muốn cùng Hoắc Đình Diễm thổ lộ chứ, như vậy, như vậy... chẳng phải chính là... mẹ đối với con trai thổ lộ sao!!!!
Cô nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, bĩu môi.
Khổng Hâm từ phía sau nhìn sắc mặt của cô "Sao mặt cậu lại đỏ như vậy?"
"Nóng" Khương Yên mặt không đổi sắc nói "Hôm này trời có chút nóng"
Khổng Hâm cười gượng "Vậy sao"
Cô như thế nào lại không cảm thấy hôm nay nóng a?? Gió mùa đông thổi lạnh thấu tim gan, cũng không biết bao giờ gió lạnh mới thôi thổi a.
Khương Yên "...."
Cô nhìn về phía Khổng Hâm "Chúng ta ra ngoài ăn cơm hay là về nhà ăn?"
"Thế nào cũng được, cậu đã luyện hát xong chưa?" Khổng Hâm hỏi "Vừa rồi sao đột nhiên cúp điện thoại?"
Khương Yên chớp chớp mắt, giả ngu nói "Hoắc Đình Diễm bên kia có chuyện gấp" Cô nói, đôi mắt phát sáng "Thanh âm của Hoắc Đình Diễm qua điện thoại thật dễ nghe a"
Đặc biệt là lúc nói mấy lời vừa rồi, thực sự quá gợi cảm, nếu không phải thời gian cùng trường hợp không cho phép, Khương Yên thực sự rất muốn lưu lại để mỗi ngày đều nghe.
Cô mỗi lần nghe thấy thanh âm trầm thấp khàn khàn kia của Hoắc Đình Diễm, cũng chỉ có một ý niệm...
Anh nói anh nói em nghe..... mạng của em cũng đều có thể giao cho anh, chỉ vì muốn nghe anh nói chuyện!
Khổng Hâm "...."
Cô hồ nghi nhìn Khương Yên, cũng không hỏi nhiều "Vậy trước tiên đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thieu-nu-benh-kieu-ngot-he-hang-ngay/1473787/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.