Biên tập: Cải
Mà Khương Yên hiện tại, ở thời điểm mối quan hệ giữa ba Khương và mẹ Khương còn chưa xuất hiện vấn đề, mẹ Khương đối với cô tràn đầy chờ mong. Lúc cô còn học tiểu học, mỗi ngày đều mang cô ra cửa đi học, bất luận sớm hay muộn đều sẽ luôn bồi cô, có những lúc bởi vì đưa cô đi học lớp tài năng mà mùa đông 6 giờ rưỡi bà đã phải dậy.
Chỉ là, khi Khương Yên học sơ trung, quan hệ vợ chồng hai người xuất hiện vấn đề, mẹ Khương liền không còn đưa cô đi học nữa. Nhưng nếu thực sự muốn báo danh, hảo hảo luyện tập lại một tháng, kỳ thật Khương Yên hoàn toàn không thành vấn đề, thậm chí còn có thể biểu diễn cực kỳ thành công.
Nghe vậy, Nguyễn Nghiên Nghiên ngạnh hạ nhìn cô "Cậu, cái đồ lừa đảo"
Khương Yên "..."
Hoắc Đình Diễm cũng nghiêng đầu nhìn tay cô, ngón tay thon dài, đặc biệt trắng nõn, bất quá lòng bàn tay lại xuất hiện vết chai, đó là ấn ký do luyện đàn để lại.
Anh vân đạm phong khinh thu hồi tầm mắt, nhàn nhạt hỏi "Cậu không phải biết đàn dương cầm sao?"
Khương Yên biết đàn dương cầm, trước đó Hoắc Đình Diễm không biết, việc này là bị Dụ Hướng Văn hỏi được ở trên lớp học bổ túc. Khi đó, thời điểm làm bài tập Khương Yên ngửa tay bị bọn họ nhìn thấy, Dụ Hướng Văn "ai da" một tiếng hỏi sao ngón tay cô lại bị như thế này, giống như tay của Hoắc Đình Diễm vậy, đều có vết chai.
Khương Yên lúc đó cũng không biết suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thieu-nu-benh-kieu-ngot-he-hang-ngay/1473761/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.