EDIT: Morticia.
Khẽ cắn môi, thân là người mắc bệnh nan y còn sợ gì nữa, ho nhẹ một tiếng, cứ đường đường chính chính đi vào, người ưỡn lên thẳng tắp.
Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, tách biệt không gian trong thang máy, không khí cực kỳ quỷ dị, hai bên toàn bảo tiêu cao to lực lưỡng, giống như sợ ông chủ của mình bị tập kích, Diệp Y có chút bất đắc dĩ, một cô gái tay trói gà không chặt như cô lợi hại đến thế?
"Mai cô phẫu thuật?"
Bên tai đột nhiên có giọng nam bình tĩnh, Diệp Y ngẩn người, phát hiện hình như lão đại nói chuyện với mình, lập tức nghiêng đầu sang chỗ khác gật đầu, "Ừ."
Người đàn ông phi thường hoàn mỹ, nhưng trên sống mũi mang mắt kính gọng vàng khiến người ta có cảm giác tư văn hữu lễ, khóe miệng còn mang theo nụ cười nhạt, "Phẫu thuật thuận lợi."
Diệp Y nuốt nuốt yết hầu, miệng hồng khẽ nhếch, giống như hình thấy quái vật, không nghĩ tới lão đại khách khí lễ phép như thế, cái này không giống hình tượng bá đạo tổng tài nha, quả nhiên người làm ăn ai mà không khéo léo, cao ngạo lạnh lùng như thế ai nói chuyện làm ăn cho được.
"Cảm ơn, cái kia... Tôi không đến thăm ông Phó được, phiền anh hỏi thăm giúp tôi." Cô cũng lễ phép cười cười.
Cô gái cười lên phá lệ trong trẻo, mặt mày cong cong, đôi mắt hạnh sâu không thấy đáy, không trộn lẫn tạp chất, người đàn ông tiện tay đỡ mắt kính, ôn hòa hữu lễ, khóe miệng vẫn treo nụ cười nhạt như cũ.
"Được."
Không ngờ lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thien-kim-hao-mon-mac-benh-nan-y/1684949/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.