Editor : Mel*Meow
Hoắc Lệ Lệ nghe thấy lời nói của Đường Miên Miên, theo bản năng trợn tròn mắt, mang theo nghi hoặc quay đầu nhìn về phía cô, miệng cũng hơi hơi há ra, biểu tình khuôn mặt tất cả đều là "Mới vừa rồi không phải là chị nghe lầm đâu đúng không?" "Tại sao em lại nói như vậy?" mờ mờ mịt mịt.
Đường Miên Miên cũng không định giấu Hoắc Lệ Lệ, trực tiếp cho chị biết câu trả lời:
"Hai mươi hai năm trước không phải em bị mẹ ruột Đường Hân Nguyệt đánh tráo đấy hay sao... Là Vương Tiêu ôm em đi, bà ta chỉnh dung."
Hoắc Lệ Lệ nghe được chân tướng, cả kinh che miệng, đồng tử đều bởi vì khiếp sợ mà rụt vào trong. Một hồi sau, hồi thần lại, chị mới tìm về thanh âm của chính mình:
"Vương... Vương Tiêu là tiểu tam ác độc năm đó đánh tráo em với Đường Hân Nguyệt??"
"Ôi đệch, thế giới này thật huyền huyễn*."
*Huyền huyễn: bí ẩn, kì dị, không có thật.
"Vãi thật, nếu bà ấy là mẹ ruột Đường Hân Nguyệt, năm đó còn từng hại em, vậy em tham gia cái yến hội kia gặp chuyện không may, có phải là do Vương Tiêu ở phía sau giở trò quỷ hay không?"
Không thể không nói, đầu óc Hoắc Lệ Lệ xoay chuyển tương đối nhanh, lập tức liền liên hệ Vương Tiêu đến chuyện lần này.
Đường Miên Miên nhẹ gật đầu, khẳng định suy đoán của Hoắc Lệ Lệ:
"Đúng là bà ta, chính bởi vì lần này bà ta lộ đuôi hồ ly ra mới bị Sở tổng tóm gọn."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thien-kim-chan-chinh/3510785/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.