Sau khi kết thúc công việc Đường Miên Miên mới mở di động ra, thấy tin nhắn mới nhất là Sở Trăn mời đi ăn cơm, không khỏi ngây ra một lúc.
Hai người đã hai tháng không gặp nhau.
"Được, anh đang ở đâu?"
Đường Miên Miên thay quần áo xong, di động đã nhận được tin nhắn trả lời từ Sở Trăn:
"Đang ở sau xe bảo mẫu của cô, cô đi ra rồi trực tiếp lên xe tôi là được."
Đường Miên Miên nhìn thấy Sở Trăn trả lời như vậy, khóe miệng không khỏi câu lên một chút, đại tổng tài đây là đã hai tháng không được ăn cơm ngon, khó chịu rồi đây mà...
Bởi vì muốn đi ăn cơm cùng Sở Trăn, Đường Miên Miên liền nói một tiếng với Hoắc Lệ Lệ.
Hoắc Lệ Lệ sau khi nghe được liền ma xui quỷ khiến hỏi lại một câu: "Là vị bằng hữu tặng em bộ lễ phục kia?"
Đường Miên Miên nhẹ gật đầu rồi rời đi, để lại Hoắc Lệ Lệ niết cằm suy tư: Cường độ theo đuổi của người này quá thấp rồi, hai tháng mới chạy đến mời người ta ăn một bữa cơm, cũng khó trách bình thường Miên Miên không nhớ đến hắn.
Chẳng qua Hoắc Lệ Lệ lại nghĩ, nếu hắn thực sự là cao phú soái ngày nào cũng chạy đến đoàn phim tìm Miên Miên, điều này sẽ gây ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng của Miên Miên; cho nên mối quan hệ bằng hữu bình thường như bây giờ là thích hợp nhất.
Rất hiếu kì người kia là ai, lúc nào đó phải hỏi Miên Miên mới được.
...
Thời điểm Hoắc Lệ Lệ đang suy tư phỏng đoán đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thien-kim-chan-chinh/1244789/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.