Lý Hành lê bước chân mệt mỏi về tới nhà, áo khoác tùy tiện vắt trên vai, tay anh kẹp điếu thuốc đang hút dở. Đi đến cửa nhà, anh nhìn cánh cửa đối diện nhà mình, môi mím chặt rồi ấn dập điếu thuốc lá, lúc anh định ném xuống đất thì khựng lại, chợt thấy cái lon sắt làm gạt tàn thuốc được cột trên tay vịn cầu thang.
Đứa nhỏ này, vẫn luôn như thế.
Ném tàn thuốc vào lon, Lý Hành lấy chìa khóa ra mở cửa.
Trong phòng được dọn dẹp rất ngăn nắp sạch sẽ, còn có mùi thức ăn thoang thoảng, Lý Hành đứng sững một lúc.
"Anh, anh về rồi."
Giọng của thiếu niên vang lên trong phòng bếp, một cái đầu xù xù thò ra, mang theo nụ cười tươi rói như ánh mặt trời.
Lý Hành ngây ngẩn một lát, ừ một tiếng rồi vứt áo lên chiếc sô pha.
"Em đến đây hồi nào vậy, trong nhà đều được dọn dẹp sạch sẽ, cám ơn Tiểu Nhất."
Giọng thiếu niên luyên thuyên từ trong nhà bếp vang lên: "Em mới tới thôi, nghĩ chắc anh sắp về rồi nên mới dọn dẹp lại một chút, không thì cả nhà đầy bụi mất."
Lý Hành đi đến nhà bếp, anh tựa người vào cửa rồi châm một điếu thuốc đưa lên môi, mùi thuốc lá xen lẫn mùi khói dầu không làm tâm trạng anh vui vẻ hơn.
"Sao em biết anh sắp về?"
"Gần đây anh đều là năm ngày về một lần, chắc ở trong đội bận lắm nhỉ? Em nghĩ chắc là anh bị sếp bắt về nghỉ ngơi ha?" Lý Nhất có chút vui vẻ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-the-than-cua-anh-trang-sang/3651680/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.