Nửa đêm kinh hồn
Thẩm Thanh Trác choáng váng, nhất thời lại không dời mắt nổi.
Y chưa từng gặp qua một đôi mắt như vậy, như hắc diệu thạch quanh năm ngâm trong hàn đàm, đẹp là đẹp vậy, lại không hề có độ ấm và linh hồn.
"Ta chỉ là... Ôm ngươi đi vào sưởi ấm một chút." Thẩm Thanh Trác theo bản năng mở miệng giải thích, hoàn toàn quên mất đầu sỏ khiến bánh trôi lạnh cóng rốt cuộc là ai.
Cũng may búp bê tuyết không có bất kỳ phản ứng nào, lại nhắm mắt lại lần nữa.
Chẳng lẽ là bị đông cứng đến chết lặng?
Thẩm Thanh Trác không trì hoãn nữa, bước chân đi vào trong điện.
Trong đất trời trắng xóa một vệt xanh thẫm, hoa tuyết tung bay quyến luyến mà hạ xuống ba nghìn sợi rêu, mà tiểu thiếu niên được che chở trong lồng ngực của y, từ đầu đến cuối lại không nhiễm chút gió tuyết.
Tiểu Đức tử ngơ ngác mà nhìn công tử dáng người thanh tuyệt, rất lâu mới phục hồi lại tinh thần, vội vã chạy chậm đuổi theo.
Không nhìn ánh mắt khác thường của tiểu thám giám trước cửa, Thẩm Thanh Trác ôm bánh trôi bước vào trong phòng, không quên dặn dò Tiểu Đức tử: "Cho người xách một thùng nước nóng và một thùng nước lạnh, lại tìm hai bộ xiêm y giữ ấm sạch sẽ."
Tiểu Đức tử: "Vâng, công tử."
Bên trong phòng ngủ có bố trí lò sưởi huân hương, ấm áp cùng giá rét ngoài cửa điện khác nhau một trời một vực.
Thẩm Thanh Trác cẩn thận đặt bánh trôi để lên giường, chuẩn bị động thủ trước thay nó cởi áo bông đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thay-cua-hoang-de-hac-lien-hoa/266069/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.