Xuống xe, Tần Tranh dẫn Tần phu nhân đi tham quan khu nhà có hai dãy này. “Nơi này sát với phủ nha, mẹ và a huynh có chuyện gì muốn tìm con cũng tiện. Bên ngoài có bốn gã sai vặt, bên trong có bốn hầu gái làm việc nặng, trong phòng thêm hai tỳ nữ hầu hạ bên cạnh, đầu bếp cũng là người Biện Kinh, chuyên nấu các món Biện Kinh… Còn có gì chưa thỏa đáng thì mẹ cứ việc nói với con.”
Tần Tranh đang nói, phát hiện Tần phu nhân vẫn không lên tiếng, quay lại nhìn thấy đôi mắt bà rưng rưng bèn bước tới an ủi. “Mẹ làm sao vậy chứ?”
Tần phu nhân nhìn đứa con gái vừa gần gũi vừa xa lạ, lòng ngậm ngùi. “A Tranh trưởng thành rồi.”
Bà kéo Tần Tranh ngồi xuống, nói: “Lúc con mặc áo cưới dường như chỉ mới ngày hôm qua, ai ngờ được chỉ chớp mắt trời đất xoay vần… Trước khi phụ thân con bị hạ ngục, ông lo nhất là con. Bây giờ biết con vẫn ổn, chắc ông ấy ở dưới cửu tuyền cũng có thể nhắm mắt.”
Tần Tranh đáp: “Phụ thân cả đời cúc cung tận tụy vì Đại Sở, điện hạ cũng thường hoài niệm đến người. Đợi đoạt lại Biện Kinh chắc chắn sẽ truy phong cho phụ thân, trùng tu lại mộ phần.”
Tần Quốc Công bị hành hình, tang lễ tổ chức rất đơn giản, quan viên trong triều vì muốn giữ mình nên ngoại trừ những người bạn thâm giao, không ai đến đưa tiễn. Tuy nhiên ngày hạ huyệt, bách tính trong thành rủ nhau mặc đồ trắng đi đưa tiễn, coi như là có được thể diện của một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thai-tu-phi-bi-mat-nuoc/479055/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.