“Nếu không còn chuyện gì khác thì ta về trước đây.” Sở Thừa Tắc nhìn mặt trời, đã qua giờ cơm một khắc rồi.
Lâm Nghiêu biết hàng ngày Sở Thừa Tắc đều về nhà ăn cơm chứ không ăn chung với họ ở bếp chính, vừa nghĩ là biết y muốn về ăn cơm với ai nên trêu ghẹo. “Giờ về chắc cũng chưa trễ đâu. Ta nhờ Vương đại nương gọi phu nhân cùng đến nhà Vương bà tử, có lẽ họ mới trở về không lâu.”
Lâm Nghiêu hoàn toàn không biết chuyện Vương Tú từng đến tìm Sở Thừa Tắc. Sở Thừa Tắc khẽ nhướng mày, đứng dậy đi ra ngoài. “Ta đi trước đây.”
Lâm Nghiêu nhìn theo bóng y, lắc đầu.
Nam nhân thành thân xong là vậy. Vũ Khánh đến giờ cơm là chạy về nhà, gã này cũng y chang.
Hắn cất bước vốn định đến nhà bếp chính, nghĩ đến chuyện đêm qua tranh chấp với Liêu lão đầu nên định đến đó nói chuyện với ông ta trước, không ngờ đến đó lại không tìm thấy người.
Sở Thừa Tắc vừa vào nhà bèn nhìn thấy Tần Tranh ngồi trước chiếc bàn vuông trong phòng, dùng cây bút than tự chế vẽ gì đó, vì quá tập trung nên y vào phòng cô cũng không phát hiện ra.
Sở Thừa Tắc đến gần mới thấy cô không hề vẽ mà chỉ cầm cây bút ngẩn người.
“Nghĩ gì mà thất thần thế hả?” Y đứng sau cô, hỏi.
Tần Tranh giật nảy mình, quay lại thấy là y thì thả lỏng. “Chàng về rồi à, để thiếp vào bếp bưng thức ăn lên.”
Cô chuẩn bị đứng dậy thì Sở Thừa Tắc đã ấn vai cô xuống, cúp mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-thai-tu-phi-bi-mat-nuoc/478986/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.