Sau khi Thiên Sát lão tổ rời đi, Ngụy Lăng vội vàng cùng mọi người tìm kiếm tung tích của Lục Vô Trần. Vì quá lo lắng nên Ngụy Lăng không để ý đến những biểu hiện khác lạ của mọi người.
Một lúc sau, mọi người cũng đi theo hắn cùng nhau tìm. Nhưng họ đã lùng sục khắp nơi cũng đều không thấy Lục Vô Trần. Ngụy Lăng trong lòng càng ngày càng lo lắng, nhất thời có chút hoảng hốt.
Nam Tấn Vinh tiến đến khuyên hắn nói: "Vì Thiên Sát tay không ra đi, có nghĩa là hắn chưa bắt được người. Viên Lục hẵn là vẫn ở gần đây."
Ngụy Lăng chợt hiểu ra, nhìn chằm chằm hồ nước tràn ngập linh khí một hồi, sau đó đột nhiên trực tiếp nhảy xuống nước.
Nam Tấn Vinh muốn đi theo hắn, nhưng Phù Diêu ở bên cạnh ngay lập tức nắm lấy cánh tay hắn nói: "Sư huynh! Không thể!"
Bên này sau khi Ngụy Lăng nhảy xuống nước, hắn chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, như thể vừa nhảy vào động băng giữa mùa hè nóng nực...... Hồ nước càng xuống càng lạnh, Ngụy Lăng không còn cách nào khác ngoài việc vận chuyển linh lực, đẩy hàn khí ra khỏi cơ thể.
Không lâu sau, Ngụy Lăng nhìn thấy có thứ gì đó lấm tấm đang bơi về phía hắn ở gần đó, lúc đầu hắn không để ý lắm, nhưng khi đến gần hơn, hắn mới nhận ra rằng những thứ tầm thường này hóa ra là những con cá ăn thịt to bằng lòng bàn tay cùng những chiếc răng nanh!
Chết tiệt! Làm sao lại có cá ăn thịt ở nơi này! Hắn tạo ra giả thiết hung tàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-su-ton-cua-nam-chinh/937037/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.