Thẩm Tu Viễn vỗ vỗ bả vai nam chính từ sau lưng, nhẹ giọng hỏi: "Ngươi làm sao vậy?"
"Không...không có gì." Giọng Mạnh Quân có chút khàn.
Cảm giác ấm nóng trên mặt đã vơi đi, hắn xoay người lại, làm như không có việc gì nói: "Sư huynh, nếu không thể duy trì nguyên hình, hấp thu linh khí bằng hình người cũng như nhau."
Thẩm Tu Viễn gật đầu, tiếp tục lặn sâu trong nước.
Đến khi gần đáy Thiên Trì, y đột nhiên phát hiện bên cạnh mình có một cái xoáy nước kỳ quái. Xoáy nước tuy nhỏ, nhưng lực hút lại rất mạnh. Y bất ngờ bị xoáy nước hút vào, ngã ngồi vào bên trong không gian thần bí, bốn phía trong suốt.
Thẩm Tu Viễn đứng dậy, không gian này dù ngăn cách với thế nhân, lại xác thật ở trong Thiên Trì. Nhìn ra bên ngoài còn có thể thấy nham thạch ở đáy Thiên Trì cùng với dòng nước trôi. Chỉ là dòng nước trông như bị thứ gì chặn, không thể chảy vào nơi này.
Đây là nơi nào?
Như nghe được tiếng lòng y, một chùm ánh sáng từ trên bay xuống, ánh sáng trắng dần dần chiếu rọi.
Chùm ánh sáng tựa hồ gặp qua Thẩm Tu Viễn từ trước, kinh ngạc nói: "Là cậu? Từ sau lần tuyển chọn thiên địa cộng chủ trước, chúng ta đã lâu không gặp nhau." Tiếp theo lại nói thầm: "Không nghĩ tới ở chỗ này hút linh khí cũng có thể gặp được người quen."
Thẩm Tu Viễn:...
Thì ra cái xoáy nước kia là do người nọ hấp thu linh khí làm ra. Người nọ hẳn đã dò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-su-huynh-ac-doc-cua-nam-chinh/3185461/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.