"Ai u, muốn xảy ra chuyện lớn rồi a!"
Thường Thăng vừa thấy người bị ném xuống ao liền sợ tới mức hồn phi phách tán vội vàng chạy về phía trước, một bên chạy một bên thất thanh kêu: " Đều đứng làm gì? còn không mau kéo người ra!"
"Điện hạ!"
Hắn đang vội vã chạy đi mới nghĩ tới phụ thân của kẻ đầu sở gây chuyện lần này còn đứng ở kia liền vội chạy trở lại giẫm chân nói: "Ngài, ngài mau cản lại đi!"
Lại nói Yên Việt lần đầu nhìn thấy Thái Lan Kỳ không hề nghĩ đến chính là cảnh tượng như này, hắn nhất thời trố mắt, bị Thường Thăng thúc gọi mới hoàn hồn, tuy không nghĩ trêu trọc Thái Lan Kỳ nhưng Yên Việt cũng không thể trơ mắt mà đứng nhìn hắn gây ra đại họa nên cũng chỉ có thể bước nhanh đến căng da đầu hô: "Dừng tay!"
Kế tiếp hắn nhìn thấy Thái Lan Kỳ ngẩng đầu làm như thật ngoài ý muốn nhìn thấy hắn, mày ngưng ngưng rồi thực mau trở lại bình thường, hắn nhếch môi cười như không cười, tay tùy ý đẩy người bay thẳng xuống ao, xong việc phủi phủi tay, dù bận nhưng vẫn ung dung xoay người chậm rãi thi lễ nói: "Phụ thân!"
Dù biết trước Thái Lan Kỳ là nhân vật tàn nhẫn nhưng Yên Việt vẫn là bị mấy hành động liên tiếp này chấn động tới, nếu chính mình thật sự là cha ruột hắn sợ rằng lúc này đã bị tức đến hộc máu rồi. Hắn rất là bất đắc dĩ nhìn bọn thị vệ vớt được thiếu niên kia lên, cẩn thận suy nghĩ thì cũng đoán ra hắn là Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-sat-tinh-tien-nghi-lao-cha/926596/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.