" Tần Trú không biết làm bài được bao lâu, cho đến lúc dì Hàn nhìn không được nữa: "Tiểu thiếu gia hôm nay ngủ trước đi, ngày mai lại bổ sung bài sau, được không?"
Tần Trú lập tức gật đầu: "Con biết rồi, cảm ơn dì Hàn."
Nói xong, giống như sợ dì Hàn sẽ đổi ý, lôi kéo Lâm Y Bạch vội vàng chạy.
Tới phòng ngủ Tần Trú, hai người chơi đến 8 giờ rưỡi, dì Hàn lại giục rửa mặt.
Tần Trú không nỡ buông Lâm Y Bạch ra, sau đó nhân lúc dì Hàn đi kêu những người khác, trộm nói với Lâm Y Bạch: "Tối hôm nay tôi sẽ đến phòng ngủ tìm cậu, chúng ta ngủ chung, được không?"
Nếu là lúc trước, Lâm Y Bạch khẳng định sẽ không đồng ý, nhưng hôm nay nhìn thấy Tần Trú đáng thương nói chính mình rất sợ hãi, cũng muốn có người ngủ cùng, Lâm Y Bạch thật sự không đành lòng, liền đồng ý, chỉ là: "Như vậy sẽ không bị phát hiện sao?"
Tần Trú vỗ ngực bảo đảm với Lâm Y Bạch: "Yên tâm đi, khẳng định sẽ không, tôi nói nhỏ thôi, cởi giày ra, liền không có động tĩnh."
Lâm Y Bạch nghĩ nghĩ, không có cự tuyệt: "Vậy được rồi, cậu tới đi, tôi sẽ không khóa cửa."
Tần Trú nghe thấy lời này, cao hứng gật gật đầu, lúc Lâm Y Bạch đi còn không ngừng giao phó: "Nhất định phải để cửa cho tôi nha."
Lâm Y Bạch: "Tôi chắc chắn sẽ nhớ rõ."
Tần Trú: "Còn phải chừa gối với chăn cho tôi nữa."
Lâm Y Bạch gật gật đầu: "Đều sẽ chừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-quan-gia-ben-canh-tong-tai-ba-dao/3499019/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.