Trước kia Bặc Cốc Ngưng chưa bao giờ chú ý giới giải trí nên dù hiện giờ Đường Đường rất nổi tiếng, nhưng cô cũng chỉ nghe nói qua mà thôi.
Có điều sau khi gặp được Nhan Nghiên, Bặc Cốc Ngưng liền chuyên tâm chú ý đến Đường Đường gần một tháng.
Bởi vì số lần Nhan Nghiên nhắc tới Đường Đường quá nhiều. Có lẽ Nhan Nghiên không nhận ra mỗi lần chị ấy lơ đãng nhắc tới Đường Đường, trong giọng nói đều mang theo ý trào phúng.
Những người khác có lẽ không hiểu, nhưng Bặc Cốc Ngưng nghe ra được. Cô lớn lên trong một gia đình không hề tốt đẹp, đương nhiên đã nghe qua giọng điệu nói chuyện giống Nhan Nghiên rất nhiều lần.
Có lần Bặc Cốc Ngưng không nhịn được hỏi Nhan Nghiên, vì sao chị chú ý Đường Đường như vậy, có điều Nhan Nghiên không chút suy nghĩ đã phản bác, "Chị không rảnh để chú ý cô ta."
Sau khi nói xong lại chuyển đề tài lên người Bặc Cốc Ngưng, Nhan Nghiên dùng ngữ khí rất nhu hòa nói, "Không phải chị đang cảm thấy bất bình thay em sao? Cô ta là đồ giả lại chiếm mất vị trí của em, không lẽ em không tức giận?"
"Tức giận", lúc đó Bặc Cốc Ngưng đã trả lời như vậy.
Bởi vì cô biết Nhan Nghiên thích thế.
Nhưng thật ra, hình như cô cũng không quá khó chịu.
Mấy ngày nay Bặc Cốc Ngưng đọc rất nhiều tư liệu về Đường Đường.
Một cô gái bị mẹ nuôi ngược đãi từ nhỏ đến lớn. Nói thật Đường Đường cũng giống Bặc Cốc Ngưng nên cô sinh ra cảm giác đồng bệnh tương liên. Thậm chí so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-qua-tim-nho-cua-nam-phu/1297608/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.