Sau buổi tiệc liên hoan, không bao lâu là sẽ đến sinh nhật của Cố Thâm.
Ôn Noãn đã sớm chuẩn bị câu trả lời. Câu trả lời này cô đã dành nhiều thời gian để suy nghĩ thật kỹ, cô cũng không còn cảm thấy khó xử hay phải trốn tránh điều gì nữa. Vì vậy cả người đều trở nên nhẹ nhõm và thoải mái.
Ngược lại, Vương Giai mỗi ngày đều lảm nhảm bên tai cô nhắc nhở: "Còn bốn ngày nữa là đến sinh nhật của Cố Thâm rồi đó."
Ôn Noãn: "...Tớ biết."
Cô liếc nhìn thời gian: " Sinh nhật của Cố Thâm là vào thứ bảy."
"Đúng vậy." Vương Giai hâm mộ: "Tớ rất hâm mộ người nào có sinh nhật vào cuối tuần."
Ôn Noãn buồn cười nhìn cô: " Cái này thì có gì mà cậu phải hâm mộ."
Vương Giai quay ra nhìn cô rồi lắc đầu: "Cậu không thể nào hiểu được đâu."
"Tại sao tớ lại không thể hiểu được?"
Vương Giai cười nói: "Sinh nhật vào cuối tuần có thể đi chơi thỏa thích, còn có thể tụ tập ăn uống không phải lo nghĩ thời gian hay bài tập. Còn sinh nhật mà vào giữa tuần thì chỉ có thể tổ chức vào buổi tối sau giờ học, còn không được vui chơi ăn uống, phải về sớm để sáng mai còn đi học."
Vương Giai nói cũng đúng, sinh nhật vào cuối tuần sẽ tốt hơn.
Nhớ lại lúc còn bé, cô cũng rất thích và háo hức khi đến ngày sinh nhật.
Nhưng khi lớn lên, ngày sinh nhật đối với cô cũng chỉ là một ngày bình thường trong năm, có cũng được mà không có cũng chẳng sao.
"À đúng rồi, Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-qua-tim-nho-cua-lao-dai/504820/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.