Một giây, hai giây... 
Khoảng chừng một phút sau, Cố Thâm vẫn không có phản ứng. 
Hoặc cũng có thể nói rằng cả người anh bây giờ cứng như một khúc gỗ. Anh thực sự rất bất ngờ khi Ôn Noãn đột nhiên ôm chặt lấy anh. 
Thực sự thì mấy lời nói vừa nãy của anh chỉ là lời nói đùa. 
Anh rất muốn được người con gái mình thích ôm vào lòng. Nhưng anh biết rõ hành động đó liều lĩnh và không phải phép. Cho nên vừa nãy anh chỉ dám nói như vậy, còn trên thực tế anh đương nhiên không dám làm như vậy. 
Không phải là anh chưa từng nghĩ đến điều này, anh biết rồi sẽ có một ngày Ôn Noãn chủ động chạy đến ôm anh. 
Nhưng anh không ngờ ngày đó lại đến nhanh như vậy. 
Trong giấc mơ của Cố Thâm, Ôn Noãn cũng từng ôm chặt anh như vậy. 
Nhưng anh biết đó chỉ là giấc mơ, với lại nếu chuyện này xảy ra thì anh nghĩ cũng phải đợi đến khi hai người tốt nghiệp cấp 3. Hoặc ít nhất thì cả hai đã có một vài năm ở bên nhau. Và chắc chắn sẽ không phải là bây giờ. 
Điều khiến cho anh cảm thấy bất ngờ chính là... ngày hôm nay... Ôn Noãn chủ động chạy đến ôm lấy anh. 
Nhất thời, anh vừa cảm thấy mừng vừa cảm thấy lo lắng khi được nhận một cái ôm bất ngờ như vậy. Cố Thâm dường như đã chết lặng đi. 
Một lúc sau, đầu Ôn Noãn tựa vào bờ vai của anh, cô phụng phịu hỏi anh: "Cố Thâm, cậu định để tôi giữ tư thế này mãi à? Tôi mỏi lắm rồi đấy." 
Cố Thâm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-qua-tim-nho-cua-lao-dai/504818/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.