Edit: Lea 
Beta: Trang 
Hiện giờ tâm trạng của thầy giám thị đang rất sốc, cũng không biết là đã bị dọa cho sợ đến mức nào. Cuối cùng cũng hết giờ thi môn toán, ông vội vàng quay trở về văn phòng, đến tận lúc này ông vẫn chưa thể bình tĩnh lại được. 
Ông là giáo viên dạy môn Toán, đương nhiên là ông cũng có biết một ít về môn Ngữ Văn, nhưng nếu đặt hai môn lên bàn cân so sánh, đương nhiên là ông thông hiểu và yêu thích môn Toán hơn. 
Trương Mẫn là giám thị coi thi ở  phòng thi đầu tiên, bà có mối quan hệ khá thân thiết với thầy giám thị ở phòng thi cuối cùng, mỗi lần sau khi coi thi xong cả hai sẽ ngồi ở trong văn phòng để bàn luận một vài vấn đề. 
Sau khi quay trở lại văn phòng, Trương Mẫn quay sang nhìn Ưng Trừng, "Thầy Ưng, thầy bị làm sao vậy? Lại bị mấy học sinh ở phòng thi cuối cùng chọc giận nữa à?" 
"Không!" Ưng Trừng ngẩng đầu nhìn bà, im lặng một lúc lâu rồi hỏi: "Cô Trương, nếu tôi nhớ không lầm, Ôn Noãn là học sinh lớp cô đúng không? 
Trương Mẫn giật mình, trong đầu bà lại nghĩ chắc Ôn Noãn lại gặp phải chuyện gì rồi. Bà vội vàng gật đầu, lo lắng nhìn Ưng Trừng: "Đúng vậy, em ấy lại xảy ra chuyện gì đúng không? Em ấy không làm gì sai chứ?" 
"Không, không." Ưng Trừng an ủi bà: "Không phải gây họa hay gặp chuyện gì đâu." 
Ông ngồi suy nghĩ một lúc, rồi nhìn thẳng vào mắt Trương Mẫn, có hơi nghi ngờ hỏi: "Tôi chỉ muốn hỏi, Ôn Noãn trên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-qua-tim-nho-cua-lao-dai/504787/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.