Bãi tha ma vốn là nơi vứt bỏ những người chết không có chỗ chôn cất. Đây là một nơi không có người cố tình dựng lên, tất nhiên là không có con đường nào tốt đẹp để đi.
Nghe người bán hàng rong nói nó nằm ở trên sườn núi, theo hướng này đi cũng không quá xa. Giang Gia Nhiễm nghĩ chắc hẳn cũng sắp tới rồi.
Cả một buổi tối nhìn ánh sáng của đèn lồng, hiện tại nàng có chút không quen khi đi trong rừng núi tăm tối như vậy.
Trên đầu có ánh trăng chiếu xuống nhưng không quá rõ ràng, Giang Gia Nhiễm bị bụi cây vướng ngã hai lần, cho nên nàng nhặt một nhánh cây chọc chọc gõ gõ ở phía trước rồi mới đi tiếp.
Nếu ai đó nghe thấy động tĩnh của nàng, đoán chừng sẽ cho rằng gặp phải quỷ.
Giang Gia Nhiễm đi một đoạn rồi dừng lại, ngửi được trong không khí có mùi hôi thối bị gió lùa tới.
Trị số trong hệ thống cũng đang tăng dần lên.
Nàng điều chỉnh phương hướng sau đó mới tiếp tục đi, cho đến khi nhìn thấy phía trước có một ngọn đồi nàng mới thở ra một hơi. Chính là nơi này rồi.
Kỳ thật lúc Giang Gia Nhiễm vừa mới lên leo lên một đoạn dốc núi, nàng đã muốn quay đầu lại không đi nữa. Thầm nghĩ đầu mình bị nước vào, trời đã tối như vậy còn chui đến nơi chôn người chết.
Từ lúc xuyên qua đến giờ, nàng chủ yếu là ở trong sân viện, hôm nay đi bộ lâu như vậy, lại còn leo núi khiến hai chân mỏi muốn chết.
Ngay từ đầu, nàng đoán rằng ở gần bãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phu-nhan-ga-thay-cua-vai-ac-tan-tat/1683460/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.