Trước khi Lật Nhi chạy đi, hắn hùng hồn nói sẽ đưa đồ ăn tốt nhất đến cho nàng. Quả nhiên hắn nói được thì làm được.
Trong sân đang chuẩn bị thắp đèn, cậu nhóc này liền chạy tới lôi kéo Ngọc Nhi ra ngoài. Chạy lui chạy tới mấy hồi, trên bàn chớp mắt đã được sắp đầy đồ ăn. Xem thành quả lần này của hắn, Giang Gia Nhiễm thầm nghĩ Ngọc Nhi nói đúng, tên nhóc này nếu không phải ác ma thì cũng là một bá vương.
Tất cả đồ ăn trên bàn đều là phòng bếp đưa tới cho Lật Nhi, Lật Nhi lại kêu Ngọc Nhi tới chuyển đến phòng nàng. Nghe nói một nửa đồ ăn này đều là hắn đoạt được trong tiệc sinh nhật của tam tiểu thư.
Có lẽ hắn sợ nếu phòng bếp trực tiếp đưa đồ ăn đến phòng nàng, ngày mai tam tiểu thư sẽ đến tìm nàng để gây khó dễ?
Người còn nhỏ xíu mà tâm tư lại không nhỏ chút nào.
Nghe Ngọc Nhi nói Lật Nhi là cô nhi, được Ứng Chiếu Lâu nhặt về. Không biết hắn linh hoạt từ trước, hay sau này Ứng Chiếu Lâu dạy dỗ mới được như vậy.
Cậu nhóc sau khi xong việc liền vỗ bộ ngực đầy kiêu ngạo, sau đó nháy mắt lại chạy đi. Giang Gia Nhiễm cũng không suy nghĩ nhiều, lên tinh thần chuẩn bị đánh chén. Trước mắt nàng là một bàn đầy thịt cá, mùi hương tràn ngập khắp phòng khiến nàng thèm muốn chảy nước miếng. Giang Gia Nhiễm tới nơi này được hai ngày, cuối cùng cũng được ăn một bữa cơm no nê.
Từ khi Ngọc Nhi đi theo Lật Nhi trở về, sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phu-nhan-ga-thay-cua-vai-ac-tan-tat/167774/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.