Đêm 30 hôm nay, khi trời còn chưa sáng, nhà nhà đều đốt pháo trúc, ở Dục triều bây giờ còn chưa có xuất hiện, lại càng không có pháo đốt của đời sau, chỉ có pháo trúc.
Như tên, pháo trúc là đem gậy trúc vứt vào bên trong chậu than đốt lên, khi trúc nở to ra sẽ tạo ra tiếng vang, mọi người lấy tiếng vang đó làm vui mừng, ngụ ý là nghiênh đón năm mới. Còn có một cách nói khác, đêm 30 hôm nay sẽ có dã thú gọi là "Năm" xuống núi kiếm ăn, mà nhân loại chính là đồ ăn của nó. Đã từng có rất nhiều người trở thành bữa ăn của "Năm", sau đó lại có người vô tình phát hiện, "Năm" rất sợ tiếng vang, khi đốt pháo trúc có thể xua đuổi "Năm", vì thế nhà nào cũng đốt pháo trúc. Từ đây, "Năm" bị dọa sợ chạy vào núi sâu, không dám xuống núi ăn thịt người nữa.
"Năm" chỉ là một truyền thuyết, nó có thật sự tồn tại hay không còn phải chờ thương thảo, bất quá thú hoang sợ pháo ngược lại là sự thật.
Vào buổi sáng sớm, tiếng pháo trúc vang lên không ngừng khiến chó săn bệnh tật đang nằm trên đất sợ tới mức cuộn tròn thân mình kêu lên ô ô, toàn thân run rẩy, không màng vết thương trên thân mình giãy giụa muốn đứng lên. Nhưng mà thương thế của nó quá nặng, thân thể suy yếu, giãy giụa tại chỗ nửa ngày, miệng còn bị trói, mắt không mở ra, chỉ có thể rên rỉ nhỏ vụn.
Đường Thọ dò ra cái đầu từ trong ổ chăn nhìn nó, thực tốt, còn rất có tinh thần,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phu-lang-cua-do-te-tho-bao/440654/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.