Editor: Thảo Giang 
Đường Thọ và Hùng Tráng Sơn lập tức liếc nhau một cái, thậm chí không thèm bật đèn, vội sờ lấy quần mặc kệ trái hay phải mặc lên rồi lập tức nhảy khỏi cửa sổ ra ngoài. 
Dư vị của chuyện hồi nãy khiến cho hông Đường Thọ vẫn còn mềm nhũn, có thể nhảy lên cửa sổ cũng mất một lượng sức lực thật lớn, đến khi vọt qua cửa sổ liền hết sức, eo mềm nhũn làm hai chân lảo đảo suýt chút nữa ngã sấp mặt xuống đất, may mà tay bắt được song cửa sổ nên mới không ngã sấp xuống, nhưng vẫn quỳ xuống mặt đất. 
Hùng Tráng Sơn lập tức quay lại, ôm người dìu đứng dậy, sau đó ngồi xổm xuống vén quần của cậu lên xem có bị thương hay không. Dưới ánh trăng lành lạnh có thể mơ hồ nhìn thấy không bị chảy máu, nhưng chỗ bị đập có bầm tím hay không lại chẳng thấy rõ. 
Cho dù như vậy Hùng Tráng Sơn đã đau lòng lắm rồi, giọng điệu của hắn có chút lạnh lùng: "Quay về phòng đi." 
Đường Thọ nhẹ nhàng vùng vẫy hai lần cũng không tránh ra được, ngược lại còn bị Hùng Tráng Sơn dùng lực mạnh mẽ hơn khiến cậu không dám động đậy. 
Chỉ có thể nhẹ nhàng cẩn thận ghé vào bên tai Hùng Tráng Sơn nói: "Ta không sao, chỉ là bị ngươi làm chân ta hơi run thôi." 
Cơ bắp tràn đầy trên hai cánh tay cứng như gông xích cuối cùng cũng thả lỏng lại, hơi lạnh trên người Hùng Tráng Sơn cũng không còn thoát ra nữa. Đường Thọ ở trong ngực Hùng Tráng Sơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phu-lang-cua-do-te-tho-bao/3538885/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.