Editor: Thảo Giang
Cuối tháng mười thời gian ban ngày như rút ngắn lại, sau khi ăn cơm tối xong, trời đã tối sầm rồi. Khi Vu Phong và Hùng Tráng Sơn từ bên ngoài trở về, trong phòng khách có hai người đang ngồi, Hùng Tráng Sơn thấy họ có chút quen mắt, suy nghĩ nửa ngày mới nhận ra là hai cha con Giang gia.
Hắn hướng về phía hai người gật đầu chào hỏi, sau đó mang một thân hơi lạnh ngồi xuống bên người Đường Thọ, luồng khí lạnh kia khiến cho Đường Thọ đang ngồi trong phòng ấm áp run cả người.
Nhận ra chính mình là nguyên nhân, Hùng Tráng Sơn lập tức đứng dậy muốn đi sang chỗ khác ngồi, bị Đường Thọ kéo ống tay áo lại.
Một tay khác của cậu vuốt vuốt cái mũi có chút ngứa nói: "Nhị lang, cứ ngồi xuống đây đi, ngồi một lúc thì sẽ không lạnh nữa."
Bởi vì Đường Thọ nhiễm phong hàn, mũi bị nghẹt không thông, lúc thì nước mũi nước mắt chảy ngắn chảy dài, Hùng Tráng Sơn sợ hơi lạnh trên người mình ảnh hưởng đến cậu: "Ngươi vẫn còn bị phong hàn đấy, đừng để lại bị nhiễm lạnh."
"Nào có nghiêm trọng như vậy chứ." Đường Thọ vẫn lấy tấm thảm nhung mỏng từ phía sau ra, đắp lên trên chân của mình, lúc này Hùng Tráng Sơn mới ngồi xuống sát bên cậu.
"Bên ngoài lạnh quá." Đi ra ngoài cùng Hùng Tráng Sơn, tất nhiên là hắn phải ngồi bên ngoài đánh xe, bị gió lạnh thổi hơn một canh giờ, Vu Phong chỉ cảm thấy cả người mình từ trong ra ngoài đều lạnh buốt, đến hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phu-lang-cua-do-te-tho-bao/3538868/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.