Dư Doanh Hạ khép mắt lại một lát, nàng cảm thấy có lẽ mình đã hoa mắt rồi, nếu không thì sao có thể nhìn thấy một phiên bản khác của đồng nhân H văn chứ?
Thế rồi nàng mở mắt ra nhìn lại lần nữa, phát hiện mọi thứ vẫn y nguyên như cũ.
Vẫn là mùi vị quen thuộc, vẫn là công thức quen thuộc, đúng là quyển đồng nhân của nàng, chỉ có điều cuốn này so với quyển trước kia thì đã khác đi rất nhiều.
Quyển trước vừa mở đầu đã là cưỡng chế hệ, nào là giam cầm, nào là cưỡng ép play, hai người yêu nhau rồi lại giết nhau, giằng xé đến thấu xương.
Còn quyển này thì uyển chuyển hơn không ít, không còn vừa mở ra đã nhét vào những nội dung khiến tim nàng nhảy bungee nữa. Chỉ là sự "uyển chuyển" này cũng chỉ là tương đối mà thôi, bởi vì nội dung thật sự uyển chuyển thì đâu thể vừa mở đầu đã viết chuyện nàng vì muốn giành được tín nhiệm mà leo thẳng lên giường của Nhan Hoài Hi để quyến rũ người ta.
Dư Doanh Hạ cảm thấy mình giống như đang cầm trong tay một củ khoai lang nóng bỏng, vừa nóng vừa khó xử. Nàng có chút không dám tin, Dương Tầm Chu gan lớn tới mức đó sao? Sau khi đã biết thân phận của nàng... không, mấu chốt là sau khi biết thân phận của Nhan Hoài Hi rồi, vậy mà còn dám viết thêm một quyển nữa, thậm chí còn trực tiếp mang tới đưa cho đương sự?
Nhưng nếu Dương Tầm Chu thật sự gan lớn đến mức dám đưa sách tới trước mặt người trong cuộc, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-yeu-chieu-phan-dien/5075860/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.