Dư Doanh Hạ nào hay biết trong lòng Nhan Hoài Hi còn ôm ấp nhiều tâm tư như vậy. Trong quá trình hai người ở bên nhau, nàng luôn không ngừng tự nhìn lại bản thân, nhất là sau khi thái độ của Nhan Hoài Hi không còn như con nhím đầy gai trước kia, nàng càng rõ ràng cảm nhận được ánh mắt mình luôn bị nàng ấy vô thức hút lấy.
Nàng tin chắc rằng có những lúc mình đã từng nảy sinh vọng tưởng, cho nên mỗi khi Nhan Hoài Hi chủ động áp sát quá mức, nàng liền trở nên dè chừng đôi chút. Nhưng sự dè chừng ấy không phải dành cho Nhan Hoài Hi, mà là dành cho chính cảm xúc của bản thân.
Nàng luôn tự nhắc mình rằng, lỡ đâu những hành động kia của Nhan Hoài Hi chỉ là để thử xem nàng có sinh ra tâm tư bất chính hay không thì sao?
Dựa vào hiểu biết của Dư Doanh Hạ về tính xấu thích trêu chọc người khác thường ngày của Nhan Hoài Hi, nàng cảm thấy chuyện này cũng không phải là không có khả năng.
Vì thế, Nhan Hoài Hi càng tiến gần, nàng lại càng cố tỏ ra nghiêm túc đứng đắn, giống như bậc thánh nhân ngồi giữa mỹ sắc mà vẫn bất động.
Chỉ là, nếu Nhan Hoài Hi biết điểm dừng thì thôi, đằng này Dư Doanh Hạ lại không hề hay biết đối phương vốn dĩ động cơ không thuần khiết. Sự "ngồi yên chẳng loạn" của nàng, trong mắt Nhan Hoài Hi lại trở thành ngây thơ dễ dụ, giống như lúc nào cũng có thể bắt về nhà ăn sạch không chừa.
Thế là trong sự hiểu lầm ấy, Dư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-yeu-chieu-phan-dien/5075839/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.