Sau khi tông chủ Địa Sát Tông chết, tầng lớp cao thủ có chiến lực cao cũng bị bắt, những kẻ còn lại hoàn toàn không còn năng lực phản kháng. Hơn nữa tông môn này vừa mới lập tông không lâu, bên trong cũng chẳng có bao nhiêu người, nên những việc tiếp theo Nhan Hoài Hi liền giao cho thuộc hạ xử lý.
Chỉ là khi Nhan Hoài Hi và Dư Doanh Hạ bước xuống đạo trường của Địa Sát Tông thì bất chợt nghe thấy từ sâu dưới lòng đất vọng lên tiếng khóc mơ hồ. Nhờ phúc của vị tông chủ kia, toàn bộ Địa Sát Tông giống như trải qua một trận động đất thảm khốc, mặt đất sụp đổ nứt toác, đặc biệt là chỗ hắc giao trồi lên khỏi mặt đất thì càng tàn phá nghiêm trọng.
Trong lúc sống chết cận kề, tông chủ Địa Sát Tông hiển nhiên chẳng hề đặt mạng của kẻ khác vào mắt. Người trong tông môn còn như vậy, thì những đứa trẻ bị bắt tới đây lại càng chẳng đáng nhắc đến.
Nhan Hoài Hi dọn sạch phần mặt đất sụp nứt, cuối cùng tìm được một lối vào rất sâu dưới đạo trường. Bên dưới trông giống như một địa lao, chính là nơi phát ra tiếng khóc lúc nãy.
Địa lao này được xây bằng chất liệu đặc biệt, vì thế mới không bị sập khi hắc giao quấy phá, coi như trong họa có phúc.
"Trong này có trẻ con sao?" Dư Doanh Hạ theo sau Nhan Hoài Hi bước vào địa lao tối đen ấy.
Nhan Hoài Hi thắp ngọn đèn treo trên tường, nơi vốn chìm trong bóng tối giờ mới có chút ánh sáng.
Trong địa lao gần như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-yeu-chieu-phan-dien/5075820/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.