Văn Hâm dùng tốc độ nhanh nhất đẩy Dư Doanh Hạ ra ngoài. Con quái vật lông trắng vồ hụt, Dư Doanh Hạ đập mạnh vào tảng đá không xa, cơn đau dữ dội khiến trước mắt nàng tối sầm lại, trong cổ họng mơ hồ dâng lên vị tanh của máu. Nhưng tình huống hiện tại không cho nàng bất kỳ thời gian nào để th* d*c, nguy hiểm đang dòm ngó tính mạng nàng lập tức ập tới ngay sau đó.
Văn Hâm phát hiện con quái lông trắng này dường như chỉ nhằm vào Dư Doanh Hạ. Nàng lập tức kéo giãn khoảng cách với con quái vật, rồi ngay khoảnh khắc Dư Doanh Hạ sắp bị đánh trúng thì truyền tống nàng đến bên cạnh mình.
Hai người họ lại một lần nữa kéo mở được một khoảng cách nhất định, nhưng con quái vật này đã sinh ra thần trí, cách làm này sau khi dùng hai lần liền bị nó nhìn thấu.
Quái vật tuy không để hai người vào mắt, nhưng hết lần này tới lần khác bị loài kiến hôi đùa bỡn, miếng mồi ngon sắp vào miệng lại bị cướp mất, con quái vật khát máu ấy hoàn toàn bị chọc giận.
"Grào!"
Con quái vật lông trắng bất ngờ há to miệng, từ trong cổ họng phun ra một luồng thi khí mùi xác chết đặc quánh như máu loãng. Luồng thi khí ấy giữa không trung hóa thành một tấm lưới lớn. Trong khoảnh khắc đó, Văn Hâm cảm nhận được toàn bộ đường lui đã bị con quái phong bế!
Nhận ra họ đang gặp hiểm cảnh, các đồng bạn lập tức lao tới, họ dốc hết mọi thủ đoạn muốn từ bên ngoài đánh nát tấm lưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-yeu-chieu-phan-dien/5075810/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.