Bình thường không phải Dư Doanh Hạ chưa từng gọi Nhan Hoài Hi là tỷ tỷ, nhưng bị người ta cố ý trêu chọc ép gọi tỷ tỷ như vậy thì đây là lần đầu tiên, nên nàng bất giác thấy có chút ngượng ngùng.
Nhưng nàng cũng không dám không ngoan ngoãn nghe lời, bằng không, nàng sợ có ngày trong bát cơm của mình lại xuất hiện mấy loại độc dược linh tinh gì đó. Dư Doanh Hạ tin rằng, người có thể ở bên cạnh Nhan Hoài Hi tuyệt đối không phải hạng lòng dạ nhân từ.
"Tỷ, tỷ tỷ, cầu người giúp ta nói với Giang đại phu một tiếng đi." Dư Doanh Hạ làm đúng như ý Nhan Hoài Hi muốn, khẽ kéo tay áo nàng, lắc lắc mấy cái, giọng nói nhỏ nhẹ, mềm mại.
Nhan Hoài Hi nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn dịu dàng của nàng, so với khi đối mặt với Dương Tầm Chu còn ngoan hơn mấy phần, trong lòng liền thấy hài lòng: "Được rồi, ta sẽ nói với Giang Lê một tiếng."
Dư Doanh Hạ thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay lúc ấy, từ bức tường bên cạnh lại truyền đến âm thanh "sột soạt" đáng ngờ.
"Ai đó?!" Cảnh giác trong lòng Dư Doanh Hạ vốn chưa kịp buông lỏng, lập tức lại dâng cao. Nàng ngẩng đầu nhìn về hướng phát ra tiếng động, chỉ thấy từ phía đó có người đang leo tường bước vào, hóa ra lại là Dương Tầm Chu.
Nhan Hoài Hi sớm đã cảm nhận được sự tồn tại của đối phương, nên chẳng hề kinh ngạc chút nào.
"Dương tỷ tỷ? Ngươi đang làm gì thế, trong nhà mình mà còn phải lén lút như kẻ trộm sao?" Dư Doanh Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-yeu-chieu-phan-dien/5075797/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.