"Chủ thượng, ta không phải vì bệnh nên hồ đồ đâu." Dư Doanh Hạ có chút dở khóc dở cười, "Là thế này... trong bộ công pháp đó có lưu lại một tia thần hồn của vị tiên nhân kia, thuộc hạ tình cờ gặp được nàng ấy."
Nhan Hoài Hi thu tay lại, nhưng trong mắt nàng, hoài nghi và lo lắng vẫn chưa tan biến.
"Vậy sao." Vừa mới trải qua chuyện suýt hiểu lầm Dư Doanh Hạ, giờ đây Nhan Hoài Hi thật lòng muốn tin nàng.
Chỉ là khi nàng cầm lấy quyển công pháp lật qua lật lại xem vài lần, thế mà không cảm nhận được chút dao động linh lực nào khác. Nhan gia đã nghiên cứu bộ công pháp này suốt bao đời, từ xưa đến nay đều không ai có thể liên hệ được với tiên tổ, vậy mà giờ tiên tổ lại chọn một người ngoại tộc? Hơn nữa còn để lại truyền thừa cho nàng ta?
Nếu Dư Doanh Hạ quả thực có thiên phú hiếm có tuyệt thế, Nhan Hoài Hi còn có thể tự thuyết phục rằng tiên tổ nhìn trúng năng khiếu ấy. Nhưng thiên tư của nàng chỉ có thể gọi là bình thường, nếu đây thật là lựa chọn của tiên tổ, Nhan Hoài Hi không sao hiểu nổi vì sao tiên tổ lại vừa ý nàng ấy ở điểm gì?
Nàng thậm chí còn nghĩ, có khi nào Dư Doanh Hạ đã bị một hồn phách cô hồn dã quỷ nào đó mạo danh Nhan Thanh Túc để lừa gạt rồi không.
"Đúng vậy, thuộc hạ khi hôn mê có nhìn thấy một không gian rất kỳ lạ, sau đó thần thức của vị tiên nhân kia liền xuất hiện, còn truyền cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-yeu-chieu-phan-dien/5075785/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.