"Tả hộ pháp~~~~Tả hộ pháp~~~~
Nhanh rời giường mau, giáo chủ muốn ra sau núi luyện công kìa!"
Một âm thanh giòn tan từ xa vọng tới, cái âm thanh kia càng lúc càng gần. Bỗng nhiên rầm một tiếng cửa mở ra, âm thanh giòn tan kia không còn nữa mà biến thành một âm thanh chói tai sát bên tai Vương Đinh, đem hắn dọa tỉnh.
Vương Đinh giật mình ngồi dậy, nhìn cái người trước mặt độ khoảng mười hai, mười ba tuổi, mặc vạt áo ngắn, lớn lên trắng trẻo. Nhìn trắng trẻo, à không, là tiểu đồng đang hở hổn hển, hắn định mở miệng nói chuyện thì trong đầu bỗng nhiên truyền đến một giọng máy móc nam đáng ăn ngàn đao kia, "Dừng."
Tiểu đồng tức khắc giống bị định chú pháp mà bất động tại chỗ, tay vẫn còn trong trạng thái giương nanh múa vuốt, đôi mắt tròn xoe hắc bạch phân minh mở to, trên đầu có cái búi tóc nhỏ tinh nghịch đứng thẳng tắp.
Nhìn xung quanh Vương Đinh phát hiện mình đang ở trong một căn phòng thời cổ đại, cột nhà được chạm trổ, trang hoàng kim bích. Hiện tại hắn đang ngồi trên một cái giường lớn bằng gỗ đỏ có màn màu tím rũ xuống.
Vương Đinh chớp chớp mắt, hoạt động tay chân một chút. Còn may là hắn có thể cử động, dựa theo kịch bản bình thường mà nói, tình huống hiện tại nhất định là biểu hiện của thời gian bị đình chỉ.
Ngàn phòng vạn phòng cuối cùng cũng bị rơi vào bẫy.
Tác giả xuyên đến hố văn tự mình viết, Vương Đinh không biết bản thân có phải người đầu tiên hay không nhưng hắn hy vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-phao-hoi-tu-minh-tu-duong/1060098/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.